Trần Ái Ân cười: “Người lúc trước ăn qua cơm nhà ta, có một người là hiệu trưởng trường trung học ở thành phố chúng ta.” Vốn dĩ là ông ấy sẽ trở lại trường đại học làm giáo sư, nhưng vấn đề là, vị giáo sư này lúc trước bị chính những sinh viên đại học mà mình dạy đấu tố đến mức lưu lạc tận chuồng bò.
Bây giờ đối mặt với các thanh niên tầm tuổi đó, giáo sư bởi vì có bóng ma trong lòng nên cực kỳ sợ hãi.
Đều là làm giáo dục, dạy ai mà không phải là dạy. Ông ấy không muốn lại dạy đại học nữa mà muốn dạy cấp hai, bởi vì khi ông gặp được Trần Ái Ân thì tuổi tác cô lúc ấy vừa vặn là tuổi nên học cấp hai.
Sinh viên đại học đấu tố ông, đứa bé tuổi tầm học sinh cấp hai lại cho ông hy vọng, cho nên vị giáo sư này trở thành hiệu trưởng trường cấp hai.
“Giỏi vậy luôn?” Trần Bảo Quốc cực kỳ giật mình, lúc ấy, những người này đều bị coi là đầu trâu mặt ngựa, người gặp người sợ, ai cũng trốn tránh không kịp, cả anh cũng vậy.
Chỉ có em gái anh gan lớn, trốn người trong nhà, dám lấy trộm đồ ăn trong nhà cho những người đó. Không có khoảng thời gian đó em gái anh trộm cứu tế, vị hiệu trưởng trường cấp hai này phỏng chừng cũng sống không nổi tới giờ.
Trần Ái Ân: “Còn không phải sao. Trước đó không lâu, ông ấy liên hệ với em. Năm đó, ông ấy ăn đồ ăn nhà ta nên bây giờ mới muốn báo đáp nhà ta đấy chứ. Anh, nhà ăn của ngôi trường đó, anh dám bao thầu làm không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play