Lúc Trần Bảo Quốc đem tin tức tốt này nói cho Trình Lâm biết, Trình Lâm đúng là vui mừng đến phát hoảng: “Thật á, Ái Ân nói vậy thật á, anh có thể bao nhà ăn á?”
Trình Lâm là công nhân nhà máy, cô rất rõ ràng việc bao thầu nhà ăn có bao nhiêu chỗ tốt.
Cải cách mở ra cũng đã hai năm, nhà ăn nhà xưởng chỗ cô sớm đã bị thân thích của mấy vị trong nhà máy bao cả, chỉ là không thông báo ra ngoài thôi. Cô cũng chỉ là vô tình nghe người ta thảo luận mới biết được, nói cái gì mà bao thầu nhà ăn kiếm tiền rất được.
Trình Lâm không nghĩ tới, chuyện tốt như vậy cũng có thể chạy được đến trên người bọn họ.
“Ái Ân có thể gạt anh sao? Ngày mai anh có thể vào thành phố bàn bạc việc này rồi tranh thủ ký hợp đồng luôn.” “Sẽ không có vấn đề gì chứ?” Trên trời rớt xuống bánh có nhân, Trình Lâm làm sao có thể tin tưởng đây?
Trần Bảo Quốc: “Em là vợ anh, là mẹ của Đại Đại nên anh mới nói cho em biết. Chuyện này vốn là bí mật của Trần gia chúng ta. Trong khoảng thời gian mười năm kia, em gái anh… Cho nên hiệu trưởng người ta mới vì báo ơn mà giúp đỡ. Nếu mà không có em gái anh, ông ấy không chừng sớm chết đói rồi. Em nói xem, việc này có thể có vấn đề gì được?”
Trình Lâm: “Thật vậy ư, nếu đúng thế thì có thể yên tâm rồi.” Đây là tới báo ân cứu mạng. Cô em chồng cô quả đúng là không tầm thường, lúc ấy mới bao nhiêu tuổi mà còn dám làm chuyện như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play