Lâm Đại Bảo nhìn về phía Lâm Tiểu Muội, nói: “Cô nhỏ, cháu cũng sẽ không để mẹ cháu ăn hiếp thím nhỏ đâu.”
Lâm Tiểu Muội nói: “Cháu còn nhỏ, bị mẹ cháu dỗ dành vài câu thì không biết còn có thể nhớ được lời mình nói hôm nay không đây.”
Lâm Tiểu Muội không định trông cậy gì vào Lâm Đại Bảo, đối với hai đứa bé còn nhỏ tuổi hơn là Lâm Nhị Bảo và Lâm Tiểu Hoa thì lại càng không.
Lâm Đại Bảo siết chặt nắm tay, trong lòng thở dài. Nó sẽ dùng hành động để chứng minh cho cô nhỏ thấy, nó nói được thì làm được. Thím nhỏ đã nói qua, nó là người lớn rồi, có thể tự mình phán đoán đúng sai. Nó biết mẹ nó không tốt, chỉ nhất nhất nghe lời nhà mẹ đẻ chứ không nghe ai khuyên bảo. Nó sẽ không trở nên hồ đồ giống như mẹ, suốt ngày bị người bên nhà bà ngoại sai khiến xoay quanh đâu.
Nhìn Lâm Nhị Bảo và Lâm Tiểu Hoa, Lâm Đại Bảo cảm thấy gánh nặng của mình đúng là không hề ít.
Thím nhỏ còn nói với nó, nó là anh cả trong nhà, phải chăm sóc cho Nhị Bảo và Tiểu Hoa nữa. Nhị Bảo, Tiểu Hoa tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện cũng chưa biết nghĩ. Cho nên, nó là anh cả, hiểu chuyện hơn, biết nghĩ hơn thì đừng để cho người khác bắt nạt Nhị Bảo và Tiểu Hoa. Hai đứa em Nhị Bảo và Tiểu Hoa chính là trách nhiệm của nó.
Lâm Đại Bảo một tay nắm tay Lâm Nhị Bảo, một tay kia nắm tay Lâm Tiểu Hoa: “Thím nhỏ không còn ở đây nữa, hai người bọn mày về sau phải nghe lời anh đấy, biết chưa hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play