Không thể không nói, tìm được một đứa con rể tốt khác biệt thật lớn.
Cả nhà bọn họ muốn làm lơ những tin đồn đấy đi, còn ngăn cản Bảo Quốc không cho nó đi gây chuyện với người ta. Vậy mà tin đồn này dù đã truyền hơn hai tháng mà vẫn chưa thấy có dấu hiệu hạ nhiệt. Thế nhưng Kiến Quốc vừa mới đứng ra thì ngay cả những người ngày thường nói năng hùng hổ nhất đi nữa, hôm nay cũng câm miệng hết cả đám.
Tưởng tượng đến tình cảnh lúc đó, ba Trần và mẹ Trần đều cảm thấy uất khí tích tụ trong người cả hai tháng qua như thoát hết ra ngoài, cả người nhẹ nhõm biết bao.
Con rể có thương con gái ông hay không, chuyện này nhìn qua là thấy. Kiến Quốc nếu không thích con bé thì có thể vất vả như vậy, phí nhiều tâm tư như vậy sao? Người con rể này ấy à, con gái ông gả quá chuẩn.
“Me, mẹ.” Dương Dương chạy tuốt đằng trước, không dằn lòng nổi mà chạy đi tìm mẹ, một buổi sáng không gặp Trần Ái Ân rồi, Dương Dương nhớ mẹ không chịu được.
“Ở chỗ này này.” Nghe thấy giọng sữa của Dương Dương đang gọi mình, Trần Ái Ân từ sau bếp chạy ra, “Con khỉ con quậy phá này, thế mà vẫn còn nhớ rõ phải về nhà tìm mẹ cơ đấy? Có phải là đã đói bụng rồi nên mới nhớ tới mẹ không?”
Vừa nói đã thấy đói bụng, Dương Dương đúng là gật gật đầu: “Bụng bụng, đói đói, bẹp bẹp, mẹ ơi, ăn…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play