“Biết vì sao Kiến Quốc đột nhiên chạy tới đây không?”
“Biết.” Còn không phải là vì mấy lời đồn Từ Lệ Anh tung ra hay sao? Chuyện này Kiến Quốc đã nói với cô rồi.
Trần Bảo Quốc: “Cho nên, mày xem Kiến Quốc đối xử tốt với mày thế kia, bây giờ tìm được người như vậy không dễ đâu, mày tích phúc chút đi. Thanh niên tri thức Từ là người thành phố mà còn vì không gả được cho Lâm Kiến Quốc nên mới đâm ra hận mày, làm loạn gây ra bao nhiêu chuyện thế kia. Mày càng phải quý trọng Kiến Quốc vào, đừng để bị người ta đoạt mất rồi mới tiếc.”
Thanh niên tri thức Từ chướng mắt anh cũng không lạ, nhưng cô ấy vì không thành với Lâm Kiến Quốc mà làm ra nhiều chuyện như vậy, đây là điều mà Trần Bảo Quốc trăm triệu lần không nghĩ tới.
Từ Lệ Anh chấp nhất với Lâm Kiến Quốc như vậy có thể thấy được điều kiện của Lâm Kiến Quốc tốt ra sao rồi. Em gái mình có thể gả cho một người đàn ông ưu tú như vậy, cũng không biết là phúc hay là họa.
Trần Ái Ân: “Anh, gần nhất có phải là anh hay đi nghe kịch lắm đúng không? Nghe mấy cái đó ít ít thôi, không được ích lợi gì thì thôi đi, nghe nhiều còn hỏng đầu đấy. Lâm Kiến Quốc là quân nhân, em và anh ấy đã lấy giấy rồi, là vợ chồng hợp pháp. Anh không biết chứ, quân hôn là không được ly hôn, là được pháp luật bảo hộ đấy! Mặc kệ là thanh niên tri thức Từ hay là thanh niên trí thức nào đó, nếu đeo bám Kiến Quốc, muốn để Lâm Kiến Quốc ly hôn với em ấy hả, đối phương là muốn vào tù ngồi rồi!”
Trần Bảo Quốc há hốc mồm: “Còn có chuyện này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT