“Ừm, Biên Duyên đi theo tôi” Vân Tô nghe thế lập tức quay đầu nhìn Biên Duyên, sớm xử lý vết thương sẽ khỏe nhanh hơn, chảy máu nhiều như vậy không biết khi nào mới bổ sung đủ nữa.
“Được.” Biên Duyên gật đầu với chú Mạc bên cạnh rồi đi theo sau Vân Tô lên lầu.
Quản gia mỉm cười nhìn bóng lưng hai người lên lầu, tuy gương mặt ông ấy vẫn là nụ cười tươi rói, nhưng nhìn thế nào cũng khiến người ta cảm thấy rất kỳ quái.
Vân Tô đẩy cửa phòng tiếp khách ra, Biên Duyên đưa mắt quét qua một vòng, đập vào mắt cô là một người thanh niên đang nằm nhắm mắt trên ghế sô pha, tuy mắt của người này đang nhắm nghiền nhưng vẫn không giấu được tính cách nóng nảy của chủ nhân nó.
“Tiểu Hồng, làm phiền cậu chữa lành vết thương cho cô ấy." Vân Tô dẫn Biên Duyên vào, miệng nói vài câu khách sáo, nhưng chân lại giẫm lên mu bàn chân của người kia.
“Tôi biết rồi anh trai” Thiếu niên nóng tính kia bị Vân Tô đánh thức, ban đầu định nổi điên lên nhưng khi cậu nhìn thấy người đứng trước mặt là ai lại vội vàng ngậm miệng lại. ngoan ngoãn như một con chó Husky.
“Chị qua đây đi!” Chẳng qua khi cậu ấy nói chuyện với Biên Duyên không khách sáo như khi nói với Vân Tô thôi.
“Làm phiền rồi” Biên Duyên nhìn thiếu niên trước mặt, cô đoán nếu Vân Tô không có ở đây chắc chắn người này sẽ nổi điên lên. Rõ ràng người này thức tỉnh dị năng hệ mộc nhưng tính cách lại hoàn toàn không bị dị năng ảnh hưởng, trông người này nóng như lửa ấy.
Người thiếu niên kia không đáp lại lời Biên Duyên, chỉ chìa hai tay ra, một nguồn năng lực màu xanh dồi dào sức sống truyền từ tay cậu ấy vào cơ thể của cô. Mùi hương thơm ngát dần dần tỏa ra, thêm vào đó Biên Duyên có thể cảm nhận được miệng vết thương trên mặt mình đang từ từ khép lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT