Ứng Như Uyển bưng một bát cháo, bước chân lộn xộn, va va đập đập đi xuống lầu, vừa nhìn liền thấy Vệ Chi Giới và Thẩm Mặc Ngọc đang ngồi ăn sáng ở lầu một của khách điếm.
Vệ Chi Giới thấy nàng bước đi hỗn loạn, tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì ở phía trên, tay đang kẹp chiếc bánh bao liền khựng lại, chậm rãi buông đũa xuống, sắc mặt vẫn như trước thong dong, mang dáng vẻ của người từng trải, có phong thái của bậc chủ sự.
Hắn hỏi: “Tạ cô nương có chuyện gì sao?”
Bát cháo này là mang đi cho Tạ Ninh, lúc nãy bọn họ đều nghe nàng nói qua. Bây giờ nàng thần sắc vội vàng, lại từ trên lầu chạy xuống, cháo vẫn còn nguyên, sợ rằng là gặp phải chuyện gì khó giải quyết.
Nghe Vệ Chi Giới hỏi, trong đầu Ứng Như Uyển liền hiện lên những hình ảnh khiến người ta đỏ mặt tía tai, nàng chậm chạp không trả lời, Vệ Chi Giới cho rằng nàng mặc nhiên thừa nhận, lập tức đứng dậy. Nhìn dáng vẻ của hắn, rõ ràng là muốn đi lên lầu hai.
“Không có chuyện gì. Không cần đi lên”
Ứng Như Uyển lần đầu tiên lớn tiếng như vậy. Ngay cả Thẩm Mặc Ngọc, người xưa nay luôn giữ nét mặt lạnh nhạt, hỉ nộ không lộ, lúc này cũng hơi lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn không nói lời nào, nhưng chỉ nhìn biểu cảm của hắn cũng có thể nhận ra nếu thật sự không có chuyện gì, thì tại sao lại phản ứng kích động như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play