Đang giữa mùa đông, trời đầy tuyết trắng phủ kín núi rừng. Tần Xu vừa tròn mười lăm tuổi, xách theo một giỏ tre, từ một ngọn núi khác lần đầu tiên đặt chân đến đây.
Khoảng cách về nhà vẫn còn một đoạn, Tần Xu bỗng nhìn thấy một bóng người đang quỳ gối giữa trời tuyết. Dáng người thẳng tắp như thân trúc, mái tóc đen dài buộc cao, buông xuống sau lưng.
Một thân bạch y mỏng nhẹ gần như hòa vào trong màu tuyết trắng xóa, chỉ cần nhìn thấy bóng dáng ấy, nàng liền biết là ai. Xung quanh còn có mấy người khác đứng nhìn, tầm tuổi thiếu niên, cả nam lẫn nữ.
Tần Xu đại khái đoán được đã xảy ra chuyện gì, không kìm được lòng hiếu kỳ liền tiến lại gần. Chỉ thấy một thiếu nữ mặc phấn y cúi người nhặt lên một nắm tuyết, hung hăng ném thẳng vào mặt thiếu niên kia. Làn da bị lạnh đến mức tái trắng giờ nổi lên một vệt hồng nhạt. Có thể thấy, thiếu nữ kia đã dùng không ít sức.
Ở Miêu tộc, nữ tử được xem là tôn quý, địa vị cao, nhưng không phải kiểu đại tiểu thư sống trong thành ủy mị yếu đuối. Các nàng cũng phải lao động, trưởng thành rồi thì ai nấy đều phải tự lo cho cuộc sống.
Người con gái mặc phấn y kia thấy Tần Ngọc vẫn im lặng không phản kháng, càng thêm tức giận. Nàng lại nhặt thêm một nắm tuyết, lần này vo tròn thành một quả cầu tuyết to hơn trước. Nếu ném trúng đầu, e là có thể khiến người ta choáng váng cũng không lạ.
Ngay vào khoảnh khắc thiếu nữ mặc phấn y định ném quả cầu tuyết đi, Tần Xu đưa tay bắt lấy cổ tay nàng, lạnh giọng quát: “Cút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT