Hứa Phù Thanh thấy vậy liền kéo dây lưng bị tuột xuống nơi eo nhỏ của nàng. Tạ Ninh vẫn đang ngồi, vô thức nghiêng người về phía giường. Chiếc thắt lưng vốn ôm chặt bên hông giờ lại lỏng ra đôi chút, cổ áo trung cổ màu trắng cũng hơi xô lệch, để lộ làn da mờ mờ ảo ảo trong bóng đêm. Môi mỏng của hắn khẽ mím lại, bàn tay cũng rời khỏi eo nàng. “Nếu đã vậy, tự ngươi thắt lại đi.”
“?” Tạ Ninh nhíu mày.
Mãi một lúc sau nàng mới hiểu ý Hứa Phù Thanh, hóa ra bản thân đã nghĩ quá nhiều. Xấu hổ không thôi, nàng vội vàng lần tìm và thắt chặt lại chiếc đai lưng, cũng không biết có phải lúc nằm trên giường lăn qua lăn lại mà làm nó tuột ra hay không.
Không khí quá mức lúng túng, Tạ Ninh chịu không nổi, ngượng ngùng nói: “Người còn chưa nói cho ta, cái gọi là… ừm, con quỷ đó rốt cuộc là ai?”
Cách tốt nhất để xua tan bầu không khí ngượng ngùng chính là chuyển hướng chú ý.
Hứa Phù Thanh đứng dậy, thuận tiện ngồi xuống bên cạnh. Làn da trắng ngần gần như trong suốt của hắn dưới ánh sáng lờ mờ phủ lên một tầng sắc ấm nhàn nhạt. Giọng nói của hắn nhẹ nhàng, chậm rãi cất lên: “Ta hiện tại cũng không biết, nhưng luôn có cảm giác nó sẽ lại xuất hiện.”
“Được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play