“Vì sao lại đổ nước giặt ra hành lang?”
Thương Ngôn Tân đại khái đã đoán ra nguyên nhân, dù Quý Nhiêu với Thương Nguyên Đạt chẳng có hiềm khích gì. Nhưng anh vẫn kéo ghế ngồi đối diện, cố ý hỏi lại như chưa biết.
Quý Nhiêu không rõ quan hệ anh em giữa anh và Thương Nguyên Đạt sâu đậm đến đâu, ánh mắt láo liên, lặng lẽ quan sát sắc mặt anh. Thấy trong mắt anh như có ý cười, cô mới yên tâm, uất ức trách móc: “Tại ông ta lăng nhăng, vợ này nối tiếp vợ kia, mới gây ra đủ thứ nợ tình, còn liên lụy đến anh. Nếu không phải tại ông ta, anh đâu bị tai nạn, đầu còn đập trúng nữa chứ. Rõ ràng là ông ta gây chuyện, dựa vào đâu mà anh bị thương còn ông ta thì chẳng sao? Em thấy ông ta nên chịu trừng phạt một chút.”
Thương Ngôn Tân bật cười: “Vậy là vì thấy bất bình thay anh?”
“Không thể gọi là vì anh bất bình.” Quý Nhiêu hơi ngẩng cằm, giọng điệu vừa kiêu kỳ vừa mềm mỏng, “Anh là vị hôn phu của em, đi cùng ông ta lại bị ông ta làm vạ lây bị thương, em tất nhiên phải tính sổ với ông ta.”
Nói xong lời kiêu ngạo đó, cô lại dè dặt quan sát sắc mặt anh, nhỏ giọng hỏi: “Anh… không giận em đấy chứ?”
Đôi mắt cô chớp chớp đầy vô tội. Nếu không biết rõ chuyện từ đầu, nhìn thế nào cũng giống như cô bị bắt nạt, chứ không phải là người ra tay nghịch ngợm chơi chiêu sau lưng người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play