"Được, hôn em." Thương Ngôn Tân đặt cô xuống giường, cúi người hôn lên đôi mắt sưng đỏ của cô. Trong cổ họng bật ra một tiếng cười khẽ, "Khóc đến đáng thương vậy, sao lại yếu đuối thế?"
Mặt Quý Nhiêu hơi đỏ, siết chặt vòng tay quanh cổ anh, người áp sát vào lòng anh, vẫn còn chút lo lắng run rẩy: "Em tưởng... em tưởng chúng ta không bao giờ được ở bên nhau nữa. Thương Ngôn Tân... đừng rời xa em nữa, được không?"
Cô đã từng nghĩ mình sắp mất anh mãi mãi. Cảm giác đó, cô không bao giờ muốn trải qua lại.
Cô ngẩng đầu, hít hít mũi, chưa để anh trả lời đã lải nhải nói tiếp: "Dù sao thì, em đã quyết rồi, sau này không rời xa anh nữa. Dù anh có không cần em, em cũng sẽ bám lấy anh, mặt dày không buông. Cả đời này anh cũng không thoát khỏi em đâu."
“Đồ vô lương tâm.”
Thương Ngôn Tân bất ngờ cúi đầu, cắn nhẹ lên môi cô.
Quý Nhiêu bị bất ngờ, hít nhẹ một hơi, ôm chặt lấy cổ anh, giọng lí nhí như mè nheo: "Đừng... đừng bỏ em mà..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT