Vệ Hạ Yên biết, Tống Tuân căn bản không cần phải uy hiếp Cảnh Nguyên Bạch, trong phủ hắn người đông thế mạnh, đương nhiên có đủ tự tin để mạnh mẽ giữ người lại. Cho nên, những lời vừa rồi chẳng qua chỉ là đang phát tiết cảm xúc. Phát tiết ngọn lửa giận dữ vì nữ nhi mình chết thảm.
Tống Tuân nói xong, vốn định rời khỏi đại sảnh, nhưng ngặt nỗi Cảnh Nguyên Bạch lại không hành xử như hắn đã dự đoán, không những không nghe lời, mà còn không hề e dè phản kích lại. Thiếu niên vẫn mặc y phục đỏ chói như hôm qua, khi nói chuyện thì nét mặt sáng rỡ, cả người phảng phất ánh sáng sinh động.
Hắn hành động tự nhiên, giọng điệu chậm rãi, nụ cười hiền hòa, đưa tay chắp lại nói:
“ Muốn ta đồng ý cũng không phải không thể… Nhưng ta muốn một vật trong phủ ngươi.”
Tống Tuân thoáng kinh ngạc, vẫn là mở miệng hỏi:
“ Ngươi muốn thứ gì?”
“Long Khiếu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play