Cảnh Nguyên Bạch nghiêng đầu, chậm rãi cúi xuống gần cổ nàng, ngón tay dính thuốc mỡ nhẹ nhàng xoa lên vùng da sau gáy. Vệ Hạ Yên lập tức co rụt cổ lại vì ngứa và lạnh.
“Đừng nhúc nhích, Yên Yên.”
Thiếu niên dùng một tay giữ chặt nàng, ép nàng sát vào lồng ngực mình. Bàn tay kia nhẹ nhàng xoay tròn trên làn da mỏng, từng chút một xoa đều thuốc, động tác thuần thục và chậm rãi.
Cảnh Nguyên Bạch trông có vẻ rất chuyên chú, ánh mắt bình tĩnh, giống như trong lòng không có một tia gợn sóng. Thế nhưng tư thế này cùng động tác ấy lại quá mức mờ ám, chỉ trong chốc lát, khuôn mặt Vệ Hạ Yên đã đỏ bừng.
Cảm giác được tim mình đập nhanh hơn, nàng khẽ hít vài hơi, cố gắng ổn định cảm xúc đang dâng lên. Một tay nàng đặt lên eo Cảnh Nguyên Bạch, nhưng tâm trí lại như bay đi mất, đến mức không biết thuốc mỡ đã được bôi xong từ lúc nào.
Đúng vào lúc lòng bàn tay nàng bắt đầu đổ mồ hôi, thì một luồng mát lạnh từ nơi được xoa thuốc len lỏi vào cơ thể, khiến nàng khẽ run lên.
Vệ Hạ Yên hơi ngẩn ra, cúi đầu nhìn xuống. Cảnh Nguyên Bạch đang nắm lấy tay nàng, giọng nói trầm thấp mà trong trẻo vang lên ngay bên tai:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play