Hôm qua gặp Hứa Ngai, cô vốn dĩ đã cảm thấy anh chàng chủ tiệm này trông rất trẻ, chắc là chênh lệch tuổi tác với mình cũng không nhiều lắm.

Nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến cảnh chủ tiệm biến thành bạn cùng bàn của mình, gương mặt thì non nớt đến mức khó tin, Cao Mẫn Nhã cảm thấy hơi bối rối.

Hoàn cảnh của lớp 12A1 và 12A2 có thể nói là tương đối đặc biệt. Mỗi trường cấp ba đều có một lớp chuyên được rèn giũa để đạt tỉ lệ đậu cao vào đại học top đầu nhằm nâng cao danh tiếng cho trường, huống hồ đây còn là lớp mũi nhọn của một trường cấp ba trọng điểm, những học sinh có mặt trong lớp đều đã trải qua vô số kỳ thi, vô số lần xếp hạng tổng hợp trong suốt ba năm trung học mới có thể ngồi tại nơi này.

Vì thế nên không có bất cứ trường hợp nào vào đây là nhờ quan hệ.

Ừm, nói một cách khác, giáo viên chủ nhiệm của lớp 12A1 không muốn nhận giảng dạy những học sinh dựa dẫm vào quan hệ, mà những người có quan hệ để dựa dẫm thì cũng không ưa chuộng lớp này cho lắm.

Áp lực quá lớn, môi trường học tập vô cùng căng thẳng, bất cứ ai có thể dùng quan hệ để vào trường trọng điểm đều sẽ không tự tìm đến lớp 12A1 hay 12A2 để chịu khổ.

Thậm chí trường còn đặc biệt sắp xếp một tầng riêng dành cho hai lớp chuyên của ban tự nhiên và ban xã hội, hoàn toàn tách biệt với các lớp thực nghiệm và lớp thường. Đây cũng là lý do tại sao Cao Mẫn Nhã lại phải leo cầu thang khi cần đến văn phòng để lấy phiếu bài tập.

Kỳ thi đại học tuyệt đối không đơn giản chỉ là đăng ký rồi thi, mà còn liên quan đến thành tích thi tốt nghiệp, hồ sơ học bạ và rất nhiều điều kiện xét duyệt khác. Chẳng phải Hứa Ngai chỉ là chủ cửa hàng thôi sao? Cậu làm thế nào mà xoay xở được những yếu tố này để có thể thuận lợi chuyển vào lớp 12A1?

Hình như chỗ dựa của cậu hơi bị vững chắc quá rồi thì phải?

Không thể trách Cao Mẫn Nhã nghĩ nhiều được. Dù sao thì gói dịch vụ 61 tệ kia cũng quá hời, cô luôn cảm thấy có chút áy náy với Hứa Ngai, cứ như thể bản thân đang chiếm hời quá đáng.

Nhân lúc giáo viên gọi các bạn khác lên bảng giải bài, Cao Mẫn Nhã lén mở điện thoại ra kiểm tra số dư tài khoản ngân hàng. Ừm, tiền học bổng lần trước vẫn chưa tiêu hết, còn khoảng một nghìn tám, đợi đến khi thi đại học xong thì gom góp thêm chút nữa, cố gắng bù lại cho Hứa Ngai ba nghìn vậy.

Nếu không miếng bánh ngon ăn vào cũng bỏng cả miệng.

Hứa Ngai thì vẫn rất thản nhiên, cậu chăm chú lật giở quyển sách cũ không biết tìm từ đâu ra, vừa nghe giáo viên chính trị giảng bài vừa gạch chân những nội dung liên quan đến thế giới quan và phương pháp luận, sau đó lại vươn tay cầm lấy chiếc điện thoại của Cao Mẫn Nhã, chỉ lên phía bục giảng, ra hiệu cho cô tập trung nghe giảng bài. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Bị tịch thu điện thoại, Cao Mẫn Nhã hơi sững sờ một chút rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần, cầm bút tiếp tục nghe giảng.

Có điều, trong lúc tiện tay vẽ mặt thỏ con lên sách giáo khoa, cô chợt cảm thấy chuyện này thật mới lạ. Đây là lần đầu tiên có người yêu cầu cô nghiêm túc nghe giảng, không được lơ đãng đấy ~

Trong lớp, bình thường chẳng ai quan tâm đến ai cả. Mọi người đều phải chịu trách nhiệm cho tương lai của chính mình, không ai rảnh mà đi khuyên nhủ người khác phải tập trung học hành.

Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt thỏ con trên sách, Cao Mẫn Nhã vẽ thêm một nụ cười nhỏ, sau đó nhanh chóng quay lại trạng thái tập trung nghe giảng bài, nhờ vậy mà cô nhanh chóng nắm bắt được những kiến thức quan trọng mà giáo viên vừa nhấn mạnh.

Thật ra con người rất dễ bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh. Trước đây cô không có bạn cùng bàn, một mình chiếm hai chỗ ngồi, cứ nghe giảng được một lúc là lại mất tập trung, sau đó lôi bài tập hoặc đề thi của môn khác ra hí hoáy vài nét. Nhưng bây giờ có bạn cùng bàn mới, hơn nữa Hứa Ngai còn nghiêm túc nghe giảng, thế nên tự nhiên Cao Mẫn Nhã cũng cảm thấy tiết học này thú vị hơn hẳn mọi ngày.

Đến mức dường như ngay cả phong cách ăn mặc của giáo viên môn Chính trị hôm nay trông cũng đẹp hơn hẳn.

Mãi đến khi hai tiết đầu kết thúc, Cao Mẫn Nhã mới nhận ra rằng không ngờ bản thân lại tập trung nghe giảng suốt hai tiết mà không hề lơ đãng. Bảo sao thời gian trôi qua nhanh như vậy.

“Em muốn ăn hạt óc chó hay hạt dẻ cười?” Sau tiết học đầu tiên, giáo viên môn Chính trị không cho nghỉ giải lao, ngồi học suốt hai tiết liền nhau cũng khá mệt. Hứa Ngai đứng dậy đi lại mấy bước, sau đó mở cặp ra rồi hỏi Cao Mẫn Nhã.

Ơ, ngoài quýt ra anh ấy còn có cả đồ ăn vặt sao?

“Hạt dẻ cười ạ~” Cao Mẫn Nhã vô thức chọn, sau đó cô nhìn mấy hạt dẻ cười nằm trong lòng bàn tay, có hơi ngại ngùng: “Hạt khô đắt lắm, hay là để em bù tiền cho anh nhé?” ( truyện trên app t.y.t )

Cao Mẫn Nhã là kiểu cứ chiếm hời của người khác nhiều là sẽ thấy khó chịu, giờ cô chỉ hận không thể đưa hết thẻ ngân hàng và ví tiền của bản thân cho Hứa Ngai.

“Không cần đâu. Đưa thẻ cơm của em cho anh, sau này tiền ăn cứ trừ thẳng vào đó. Dạo gần đây em gầy đi nhiều rồi phải không?” Cao Mẫn Nhã cao một mét bảy, giờ cân nặng của cô chắc còn chưa chạm mốc năm mươi ký. Hứa Ngai ngồi lại vào chỗ, giải thích với cô: “Trước đây thể chất em tốt nên vẫn còn chống đỡ được, nhưng nếu không bổ sung dinh dưỡng kịp thời thì có thể chỉ một hai tuần nữa thôi là em sẽ đổ bệnh. Chẳng lẽ em không nhận ra bản thân đang quá gầy sao?”

Đã nói là sẽ đồng hành cùng Cao Mẫn Nhã vượt qua tháng mấu chốt cuối cùng trước kỳ thi đại học, vậy thì Hứa Ngai cần phải giúp cô điều chỉnh lại tình trạng cơ thể. Ngoài ba bữa chính phải ăn đúng giờ mỗi ngày, chuối, quýt và các loại hạt cũng không thể thiếu.

“Cảm ơn chủ tiệm ạ.” Vì là tiền trong thẻ cơm của mình nên Cao Mẫn Nhã vui vẻ chấp nhận, chính cô cũng hiểu những gì mà Hứa Ngai vừa mới nói. Hôm qua cô còn lén tự sờ ngực bản thân một chút, phẳng hơn khá nhiều, thế cũng đủ để biết dạo này cô đã gầy đi bao nhiêu.

Huống hồ, so với việc cha mẹ của các học sinh nội trú khác đến sống cùng để tiện chăm sóc con, ngày nào cũng hầm cá, nấu móng giò, còn liên tục bổ sung thêm nước sâm và kỷ tử, thì chuyện mỗi ngày Cao Mẫn Nhã ăn thêm hai loại trái cây còn chẳng tính là bữa phụ.

Trường học có đủ các cấp từ mẫu giáo đến trung học phổ thông chiếm diện tích rất rộng, cửa hàng trái cây lại nằm ngay ở cổng trường, vừa khéo đối diện với ký túc xá. Bình thường Cao Mẫn Nhã chỉ đi lại giữa ba điểm là ký túc xá, nhà ăn và tòa nhà học tập, rất ít khi ra ngoài mua đồ, giờ thì Hứa Ngai cầm thẻ cơm của cô, mỗi ngày đến trường tiện thể mang theo một loại trái cây, cũng rất ổn đấy chứ ~

“Chủ tiệm, đúng là anh tới đây để nâng cao chất lượng cuộc sống của em mà!” Cao Mẫn Nhã vừa ăn hạt dẻ cười vừa nở nụ cười rạng rỡ, cảm kích nhìn Hứa Ngai.

Từ hồi Trung học Cơ sở cô đã rời nhà để sống nội trú trong trường, khả năng tự chăm sóc bản thân của cô chỉ ở mức tạm chấp nhận được. Bây giờ có Hứa Ngai bên cạnh, cô bỗng nhiên thấy cảm giác được chăm sóc cũng rất đáng hưởng thụ.

Nhìn ánh mắt lấp lánh như cún con của Cao Mẫn Nhã, Hứa Ngai thấy buồn cười, khóe môi hơi nhếch lên, khiến cho Cao Mẫn Nhã ngớ người.

“Chủ tiệm này, anh cười lên trông đẹp trai thật đấy~” Cao Mẫn Nhã và Hứa Ngai đã dần thân thiết với nhau hơn, bây giờ cô cũng dám trêu chọc Hứa Ngai rồi.

Có điều, chỉ chốc lát sau là Hứa Ngai đã quay về với gương mặt vô cảm, cậu chỉ vào đống bài tập trước mặt Cao Mẫn Nhã, lạnh lùng nói: “Đừng có mê trai nữa, bài tập chiều nay phải nộp rồi đấy!”

“Áu…” Cô kêu lên một tiếng đầy ai oán rồi lập tức ngoan ngoãn cúi xuống, tiếp tục làm bài.

Hai người ngồi ở hàng cuối, lại là góc lớp, tiếng nói chuyện cũng rất nhỏ, thế nên những người xung quanh không nghe rõ được câu nào, chỉ thấy bọn họ liên tục tương tác với nhau, rõ ràng là có quen biết từ trước.

Điều này khiến mọi người trong lớp đều vô cùng kinh ngạc.

Cao Mẫn Nhã vốn nổi tiếng là một nữ sinh vừa học giỏi vừa lạnh lùng, ngay cả khi trước đây cô từng hẹn hò với Tống Dịch Thiên, người ta vẫn cảm thấy chuyện tình này cực kỳ không chân thật. Ai ai cũng biết chuyện cả hai vừa mới chia tay dạo gần đây, hơn nữa còn là do Tống Dịch Thiên ngoại tình, mọi người cũng có chút đồng cảm với Cao Mẫn Nhã, thế nhưng trông cô chẳng có vẻ gì là buồn bã, vẫn cứ tập trung hoàn thành tốt công việc của bản thân, vẫn giữ nguyên gương mặt vô cảm xa rời thế tục, vậy nên bọn họ lại cảm thấy trái tim của Cao Mẫn Nhã thực sự quá cứng rắn, chẳng trách Tống Dịch Thiên lại đi tìm người khác.

Thế là, trong tình huống Cao Mẫn Nhã thậm chí còn không hề hay biết, câu chuyện giữa cô và Tống Dịch Thiên đã trở thành đề tài được nhắc tới nhiều nhất trong lớp dạo gần đây.

Nhưng giờ đây, một trong hai nhân vật chính của câu chuyện, cũng là người được chú ý nhiều và khó đoán hơn, lại đột nhiên có một người bạn cùng bàn mới đẹp chẳng khác gì nhân vật chính bước ra từ truyện tranh. Quan trọng hơn, hai người dường như đã có quen biết với nhau từ trước, sao có thể không làm người khác tò mò?

Khi tiết thứ ba kết thúc, Cao Mẫn Nhã tranh thủ vào nhà vệ sinh thay băng vệ sinh, cô lập tức bị chặn đường bởi hai nữ sinh có mối quan hệ khá thân thiết với mình: “Tiểu Nhã, cậu quen bạn học mới à?”

“Hứa Ngai sao?” Cao Mẫn Nhã đang vội vào nhà về sinh nên chỉ gật đầu, “Ừ, bọn mình quen nhau từ trước, nhưng mình đang có việc nên phải đi đây.”

Cao Mẫn Nhã vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, để lại hai nữ sinh kia gật gù nhìn nhau với ánh mắt đầy ẩn ý. “Mình thấy có khi không phải Tiểu Nhã bị cắm sừng đâu. Nếu mình mà quen được một nam thần như thế thì Tống Dịch Thiên có là cái gì chứ?”

“Đúng vậy, trước kia có mấy đứa lắm mồm cứ nói Tiểu Nhã lúc nào cũng tỏ vẻ thanh cao, chẳng trách bị Tống Dịch Thiên cắm sừng. Hừ, giờ Hứa Ngai xuất hiện, chẳng phải bọn nó bị vả mặt đau điếng rồi sao, chắc chắn là Tiểu Nhã chê Tống Dịch Thiên trước!”

Không phải bọn họ tự tưởng tượng quá nhiều, mà là bởi dù Tống Dịch Thiên khá đẹp trai, nhưng nếu đem so với Hứa Ngai thì bề ngoài của cậu ta sẽ lập tức hóa thành quần chúng ven đường. Nếu bọn họ là Cao Mẫn Nhã, có một người bạn đẹp trai đến mức quá đáng như vậy, thì làm sao bọn họ có thể để Tống Dịch Thiên cắm sừng như lời đồn lúc trước cơ chứ?

Mặt mũi chính là công lý trên đời này.

Trước đây chuyện giữa ba người Cao Mẫn Nhã, Tống Dịch Thiên và bạn gái mới của cậu ta đã bị đồn thổi vô cùng rối ren trong lớp, bản thân người trong cuộc lại không hề lên tiếng, khiến hai nữ sinh này dù muốn bênh vực Cao Mẫn Nhã cũng chẳng có lý lẽ gì để phản bác. Nhưng giờ thì khác rồi, nếu ai dám nói Tiểu Nhã bị đá, bọn họ có thể lập tức lấy Hứa Ngai ra để phản công!

Có những lúc chuyện ở đời như thế đấy, rõ ràng Cao Mẫn Nhã là nạn nhân bị phản bội, nhưng vì mạng lưới quan hệ của cô chỉ thuộc loại bình thường, mà cô lại có ngoại hình cao ráo xinh đẹp, thành tích tốt, thế nên không ít người tỏ ra hả hê để cười trên nỗi đau của cô, thậm chí cũng chẳng có bao nhiêu người tỏ ý phê phán Tống Dịch Thiên.

“Cậu ta trông lạnh lùng như thế, Tống Dịch Thiên không thích cậu ta cũng là chuyện bình thường thôi hiểu không?”

“Đúng thế, tôi nghe nói Cao Mẫn Nhã cực kỳ kiêu ngạo, chỉ chịu nắm tay Tống Dịch Thiên thôi, cậu đoán xem hai người họ đã hôn nhau chưa?”

Lời qua tiếng lại như thế không hề ít, trên đời này không bao giờ thiếu những kẻ thích hóng chuyện.

Nhưng giờ thì khác rồi. Hứa Ngai xuất hiện, lại còn là bạn cùng bàn của Cao Mẫn Nhã, hết bóc quýt lại đưa đồ ăn vặt cho cô, khiến đám bạn học mang danh học sinh giỏi chăm ngoan học tốt nhưng thực ra tâm hồn tràn đầy tinh thần hóng hớt đều bùng cháy dữ dội, chắc chắn Cao Mẫn Nhã không phải người bị đá đâu!

Dù sao thì Tống Dịch Thiên cũng là người theo đuổi Cao Mẫn Nhã trước, sau khi hai người chia tay nhau vì không còn tình cảm, Tống Dịch Thiên vì yêu sinh hận, lại cố tình tìm một học sinh cùng lớp làm người yêu mới để trả đũa Cao Mẫn Nhã. Nhưng ai ngờ Cao Mẫn Nhã hoàn toàn không để tâm đến những trò gây rối của Tống Dịch Thiên, chỉ lạnh lùng đáp trả, trong chớp mắt đã triệu hồi được ngay một người bạn đẹp trai chân dài là Hứa Ngai.

Nghĩ đến đây, những người xung quanh cảm thấy dường như đã có thể giải thích mọi chuyện, chắc hẳn đây mới là sự thật~

Khi Cao Mẫn Nhã chạy về từ nhà vệ sinh, còn tiện tay lấy thêm một cốc nước nóng để uống cho ấm bụng rồi bước vào lớp, cuối cùng giật mình vì bị nhìn chằm chằm bởi những ánh mắt sáng rực. Khoan đã, có phải các bạn học của cô bị thứ gì kỳ lạ nhập vào không?

Tất nhiên, trong mắt các bạn cùng lớp, Cao Mẫn Nhã từ “cô gái nhỏ đáng thương bị cắm sừng” đã tiến hóa thành “nữ vương lạnh lùng kiêu ngạo”. Nhưng cô không hề biết sự thật này, hiện tại cô chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành bài tập, tiện thể uống thêm chút nước nóng.

Ừm, lần này dì cả hư quá, bụng dưới cứ căng tức khó chịu.

Lời tác giả:

Càng ở trong môi trường áp lực cao, con người ta lại càng thích buôn chuyện…

Chúc mừng Cao Mẫn Nhã đạt danh hiệu mới ~ Tặng một miếng dán giữ nhiệt ấm áp √

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play