Trước khi trời tối, bọn họ đến được trạm dừng chân tiếp theo, thuận lợi giao tiểu hài tử cho quan phủ. Dù Diệp Sơ cảm thấy quan phủ thời cổ đại chẳng đáng tin chút nào, nhưng đây vẫn là cách giải quyết duy nhất. Trước khi đi,  tiểu hài tử bất ngờ kéo tay nàng, nở nụ cười nhưng trong mắt lại chẳng có chút ý cười nào.
“Tỷ sẽ chết. Không bao lâu nữa.”
”…… “ Diệp Sơ thật sự muốn đánh người. Chuyện này chẳng khác nào một lời nguyền rủa. Nhưng vì đối phương vẫn chỉ là một tiểu hài tử, Diệp Sơ coi như không nghe thấy, cũng không phản ứng lại.
Tiểu hài tử chỉ nói chuyện với một mình nàng, những người khác đứng khá xa, nên không ai nghe được nội dung. Đi được một đoạn, Hạ Vân cuối cùng cũng không kìm được tò mò, hỏi:
 “Tiểu Sơ, tiểu hài tử nói gì với muội vậy?”
Diệp Sơ khẽ cười, giọng điệu bình thản :
 “Không có gì, chỉ là đơn giản nói lời cảm ơn mà thôi.”
“Nói lời cảm ơn?” 
Rõ ràng người đề nghị mang  hắn đi không phải Diệp Sơ, vậy tại sao tiểu hài tử lại cố ý cảm ơn nàng? Hạ Vân không hiểu lắm, nhưng cũng không hỏi thêm. Lúc này, Diệp Chi Lan người vốn vẫn luôn ít nói, bỗng nhiên lên tiếng:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play