Cửa không khóa, Diệp Chi Lan đi theo Hạ Vân bước vào, khẽ nói:
“Làm phiền Hạ cô nương rồi.”
Hạ Vân nhanh chóng bày biện đồ ăn lên bàn, không quay đầu lại mà nói:
“Không có gì, ăn nhanh đi, đợi lát nữa sẽ lạnh.”
Lời nói này giống hệt lời Diệp Sơ đã nói khi đưa mì trứng cho hắn. Diệp Chi Lan đi tới, cúi đầu nhìn cô, trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười nhẹ, như thể được xoa đúng chỗ ngứa, nói:
“Thật tốt, cảm ơn Hạ cô nương.”
Thanh âm của Diệp Chi Lan rất êm tai, khác hẳn với Tề Hoài Thiên, người có giọng nói trầm ổn và mạnh mẽ. Còn hắn thì lại mang một loại thanh thoát, trong trẻo, lại không tự giác có chút mị hoặc, dễ dàng chạm vào lòng người.
Nghĩ vậy, Hạ Vân lắc đầu, tự trách bản thân vì đã dùng từ mị hoặc để miêu tả một thiếu niên. Thật sự là hơi choáng váng. Đột nhiên, Hạ Vân hỏi:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT