Lúc này, ở sân bóng đá, Khương Trĩ Nguyệt hắt hơi liền hai cái. 
Khương Trĩ Nguyệt xoa xoa đầu mũi hơi khó chịu. Cô bị dị ứng với bụi, mà bãi cỏ nhân tạo dưới chân vừa mới được trải lại từ tuần trước, mùi bụi vẫn chưa tan hết, vậy mà thầy giáo đã vội vàng kéo cả lớp ra học.
Sau khi khởi động xong, thầy giáo chia đội nam và đội nữ để thi đấu. Lục Kiều Kiều bị chia sang đội đối thủ, lưu luyến không rời mà nói lời tạm biệt với Khương Trĩ Nguyệt.
Hai cậu con trai cao to được phân làm thủ môn hai bên. Thầy giáo thổi còi phát bóng, quả bóng trắng lập tức bay về giữa sân, cả đám "gà con" lập tức lao vào, sẵn sàng tranh bóng.
Khương Trĩ Nguyệt hòa mình vào đám đông, làm một "chú cá chép nhỏ" trôi theo dòng. Đi đến đâu, quả bóng nhất định sẽ lăn đến đó. Nếu không kịp né tránh, quả bóng trắng ấy lại vô tình lăn ngay đến dưới chân cô.
Mà khung thành thì chỉ cách cô có ba mét. Thủ môn đứng đó, khoanh tay chống hông, hoàn toàn không để ý đến việc cô sẽ sút bóng vào lưới.
Khương Trĩ Nguyệt cảm giác như mình vừa bị khiêu khích. Nhân lúc đối phương không chú ý, cô dồn hết sức sút một cú. Quả bóng dưới chân cô lăn chậm rãi, theo một đường thẳng mà tiến vào khung thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play