Trên đường tan làm về, Tô Đại Chí rất tò mò về công việc ở công đoàn của Tô Du. Có phải rất thoải mái, có việc cũng không cần làm, chỉ toàn ngồi uống trà xem báo.
“Nói bậy.” Cho dù là thật như vậy, Tô Du cũng nhất định không thừa nhận.
“Em không nhìn thấy chị cực khổ biết bao. Công đoàn chỉ có vài người, so với những người làm việc ở đó thì cực khổ hơn rất nhiều. Xưởng rộng như một sân bóng đá. Trước đây chỉ làm việc chân tay, nay còn làm việc bằng đầu óc, mệt chết đi được.”
Tô Đại Chí và Tô Tiểu Chí chợt sững người, điều này khác xa với những thứ mà họ tưởng tượng.
Tô Đại Chí đáp: “Chị ơi, hay là chúng ta quay lại xưởng đi.”
“Nói bậy gì vậy, em cho rằng xưởng là do nhà chúng ta xây dựng nên sao. Hơn nữa, chị sẽ ở công đoàn có thể quan tâm các em, mệt một chút cũng không sao.”
Tô Đại Chí và Tô Tiểu Chí: “....” Lúc nào chị cũng suy nghĩ cho bọn họ.
Bữa cơm trưa chỉ có cơm ghế bắp và dưa chua, ngoài ra còn mua một bó cải xanh xào hai miếng thịt mặn. Ăn vào cũng rất thơm ngon.
Mọi người đều ăn rất ngon miệng, chỉ có Lưu Mai là có vẻ buồn bã không vui.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play