Báo trong xưởng đều là một số văn kiện học tập, đọc mà thấy khô khan.
Tô Du cảm thấy nếu không phải là vì không có cách nào khác, cô cũng sẽ không đọc loại báo này. Những người làm công nhân không hề được học hành gì nhiều, loại báo này hoàn toàn không có tác dụng học hành. Công nhân làm việc ệt mỏi, sao có tâm tư học tập gì chứ.
Đợi sau khi ủy viên Hồ rời đi, cô cũng lập tức cầm quyển vở ghi chép rời đi.
Cán bộ Lâm nhìn thấy Tô Du đi, liền nói: “Mới đến công đoàn đã chạy khắp nơi, như vậy cũng không tốt.”
Nghiêm Tiểu Phương đáp: “Tô Du nói đi ra ngoài tìm hiểu tình huống của công nhân, là vì công việc.”
“Bản thân cô ấy chính là người từ công xưởng tới, còn phải tìm hiểu gì chứ?”
“Vậy đợi lúc nữa chị hỏi Tô Du đi.”
Nghiêm Tiểu Phương tiếp tục cúi đầu làm việc, dù gì cô cũng không tin Tô Du đi ra ngoài để chơi.
Lúc này Tô Du đang hỏi thăm một người công nhân cao tuổi, hỏi xem cuộc đời này bà ấy đã trải qua chuyện gì gian khổ nhất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT