“Đi đâu thế, chúng tôi bình thường cũng không quan tâm đến họ nên không cần đi đâu.” Nghiêm Tiểu Phương kiên quyết nói.
Tô Du gật gật đầu, xem ra mối quan hệ giữa xưởng ủy và công đoàn có vẻ không tốt lắm, vậy hôm trước cán bộ tìm cô xem ra có nguyên nhân gì rồi.
Tốt lắm, không chống đối một mình cô là tốt rồi.
Quy mô xưởng dệt Đông Giang không hề lớn bằng quy mô đại doanh nghiệp như xưởng than đá và xưởng thép, nó chỉ thuộc quy mô tầm trung mà thôi. Huống hồ các ngành công nghiệp nhẹ không được coi trọng ở trong nước, vì vậy công nhân làm trong xưởng dệt cũng không nhiều.
Ngoại trừ một mình chủ tịch Tôn ra, còn có ủy viên Trương của ban sản xuất và ủy viên Hồ ban tuyên truyền, còn cán bộ Lâm, Nghiêm Tiểu Phương và Tô Du đều là nhân viên văn thư ở đây.
Ngoài ra còn một vài quản đốc phân xưởng đang kiêm nhiệm vị trí nhân viên công đoàn, đồng thời điều phối các công việc hằng ngày.
Đừng nhìn quy mô nhỏ như vậy nhưng mà ngay cả phòng làm việc của phó trưởng trong xưởng gì đó cũng không dám làm khó làm dễ bên công đoàn.
Thứ nhất là sau lưng công đoàn chính là công đoàn Tỉnh, một đơn vị của nhà nước. Dựa lưng vào một cây đại thụ to lớn mà hóng mát. Ở một phương diện khác thì chính là công đoàn có quyền lợi phát ra phúc lợi.
Không sai, công đoàn ngoại trừ những công việc tuyên truyền trong công xưởng, tổ chức bồi dưỡng đào tạo công nhân, còn có quyền lực mang đến phúc lợi cho công nhân. Ngoại trừ điều được công nhân quan tâm nhất đó chính là tiền lương, bên cạnh đó còn có những phúc lợi khác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play