Đầu lưỡi đỏ thắm đảo qua thành ly ngọc bích một vòng. Cơ Vị Tưu nếm được mùi vị mình vẫn luôn mong nhớ, hai hàm răng cắn chặt thành ly, nửa đầu ra sau uống cạn. Cậu vốn chỉ định uống chút rượu trong ly, nào ngờ Cơ Tố không chịu buông tay, thế là Cơ Vị Tưu bị đau, cậu bụm miệng, nước mắt lã chã, trợn mắt nhìn Cơ Tố, nghẹn ngào thành tiếng.
Cơ Vị Tưu cũng không muốn khóc đâu, nhưng cơ thể cậu lại không khống chế được! Đầu lưỡi cậu bị rượu làm cay rát, lại còn bị cắn mạnh một cái, cậu còn chưa kịp phản ứng lại thì nước mắt đã rơi lã chã rồi.
Cơ Tố bỗng khựng lại, tiện tay ném chén ngọc bích ra khỏi bể, rượu còn dư lan ra trên nền gạch ngọc trắng. Hắn nắm lấy cằm Cơ Vị Tưu, nhíu mày nói: “Buông tay ra.”
Cơ Vị Tưu dời tay ra, môi khẽ động đậy, bên trong môi lập tức hiện lên một lớp màu đỏ tươi. Cơ Tố nhíu mày, ngón tay chạm vào môi cậu, chỉ khẽ dùng lực là đã cạy mở được môi cậu, sau đó nắm lấy lưỡi cậu lật qua lật lại, cả nước bọt lẫn máu bị gạt đi, lộ ra vết thương bên dưới.
Cơ Vị Tưu nghẹn ngào kêu lên: “Đau...!”
Cơ Tố liếc nhìn cậu, ánh mắt như muốn nói “đệ dám kêu thêm một tiếng nữa thử xem”. Cơ Vị Tưu vốn đã sợ hắn, thấy vậy thì càng không dám động đậy. Cơ Tố xem xét kỹ lưỡng, phát hiện đầu lưỡi Cơ Vị Tưu bị răng cắn trầy một vết nhỏ, bỗng cảm thấy buồn cười. Có một tẹo thế này mà Cơ Vị Tưu kêu đau thảm thiết như vậy, đúng là “làm khó” cho cậu quá.
Mắt tai mũi miệng đều là chỗ yếu ớt của con người, nhưng lại cực kỳ quan trọng. Nếu là người khác, Cơ Tố đâu thèm quan tâm sống chết, nhưng đây lại là Cơ Vị Tưu, hắn đương nhiên lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play