Chờ tới khi Cơ Vị Tưu cuối cùng đã ăn gần hết đĩa trái cây, lúc này cung nhân mới tiến lên hầu hạ cậu đứng vào vị trí mình nên đứng, bàn ghế được lặng lẽ thu dọn một cách nhanh chóng, Cơ Vị Tưu thở dài, đổi chân trụ, không bao lâu sau bèn nghe được ba tiếng roi quất vang lên, cậu hành lễ theo mọi người, cho đến khi thấy Cơ Tố bảo đứng lên mới thẳng người dậy.
Cơ Tố mặc long cổn đen tuyền, ngồi ở vị trí trên cao, vẻ mặt bình lặng, cũng không biết là do khoảng cách hay là gì khác, mà Cơ Vị Tưu cứ cảm thấy Cơ Tố thoạt trông có vẻ cao quý đức độ, khó mà tiếp cận hơn hẳn ngày thường.
Mà cũng bình thường thôi, giữa hai người họ cách nhau ít nhất tám mét, cũng may mà Cơ Vị Tưu tuổi trẻ, mắt vẫn khá tinh, nếu không thì ở khoảng cách này cậu cũng chỉ thấy rõ bên trên là một người, xa thêm hai mét nữa thì chẳng phân biệt được là người hay thú luôn. Đến cả cậu còn như vậy thì mấy vị đại thần lớn tuổi càng khỏi phải nói.
Đột nhiên Cơ Vị Tưu đối diện tầm mắt với Cơ Tố, Cơ Vị Tưu chớp mắt, bỗng thấy hơi kỳ lạ, thế là cậu quyết định lấy lòng Cơ Tố, bèn cười cười với Cơ Tố. Không ngờ ánh mắt Cơ Tố vẫn không rời đi, Cơ Vị Tưu đột nhiên nhìn trái nhìn phải, thấy ba vị lão thần giữ tư thế tiêu chuẩn “không dám ngẩng mặt nhìn vua”, mới ý thức được mình cũng nên cúi đầu.
Văn võ bá quan cả triều chỉ có mình cậu ngẩng đầu nhìn thẳng vào Cơ Tố, Cơ Tố không nhìn cậu thì nhìn ai chứ?
Khánh Hỉ công công tay cầm phất trần ngọc bính, như thường lệ nói mấy câu “có việc khởi tấu”, sau đó Cố Tướng dâng tấu, nói cái gì mà phía Nam khô hạn, cần phòng ngừa cẩn thận, Cơ Vị Tưu nghe xong hai câu liền bắt đầu thất thần, trước kia cậu cảm thấy giọng Cố Tướng cũng không tệ lắm, bây giờ vừa nghe liền cảm thấy rất dễ nghe, cực kỳ thích hợp để ru ngủ.
“... Giang Nam mưa nhiều, Cố Tướng không khỏi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT