Buổi chiều trôi qua bận rộn nhưng không hề nhàm chán, Cơ Vị Tưu và Cơ Tố chia nhau xử lý tấu chương trong điện Thanh Ninh. Tất cả những cuốn tấu chương có thể đến tay Cơ Tố đều phải là chuyện quan trọng, chuyện lớn. Còn về phần Cơ Vị Tưu, sau khi phê duyệt tấu chương xong thì vẫn cần để Cơ Tố xem lại một lần, hoặc hỏi ý kiến hắn. Cứ chạy qua chạy lại như thế quá phiền phức, Cơ Tố bèn sai người mang thêm một chiếc ghế tới để Cơ Vị Tưu ngồi cạnh hắn.
Cơ Vị Tưu đọc xong tấu chương là cả người mềm oặt, nằm bẹp trên ghế, vô hồn nhìn lên trần nhà, ai không biết còn tưởng cậu vừa phải trải qua chuyện gì khủng khiếp lắm.
Cơ Tố thấy vậy thì buồn cười, đưa tay xoa đầu cậu: “Mệt rồi à?”
Cơ Vị Tưu vô thức dụi mặt vào lòng bàn tay hắn, cọ cọ mấy cái, sau đó hít sâu một hơi rồi lẩm bẩm: “Ừm...”
Cũng may vì sắp đến Tết nên số lượng tấu chương đã giảm đi ít nhất một nửa, nếu là ngày thường, Cơ Vị Tưu cảm thấy sớm muộn gì mình cũng sẽ chết gục trên bàn sách mất.
Cậu thực sự cho rằng những vinh hoa phú quý này đều là những thứ mà Cơ Tố xứng đáng được hưởng, người bình thường hoàn toàn không có được nghị lực như hắn.
Khánh Hỉ công công nhanh tay nhanh mắt dâng lên một bát chè ngọt. Món hôm nay là do Cơ Vị Tưu chọn, chè đậu đỏ bánh nếp, ăn kèm với bánh xốp phật thủ giòn tan thơm nức, một món thanh ngọt dễ chịu, một món hơi đăng đắng để giúp giải ngấy, phối hợp hoàn hảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT