Da đầu Cơ Vị Tưu tê rần, trong đầu chỉ còn mỗi suy nghĩ, không biết mình cứ nói năng linh tinh làm gì vậy! Rõ ràng chỉ là thuận miệng trêu chọc một câu, giờ thì hay rồi, lại chọc giận Cơ Tố thật!
Cậu lập tức đuổi theo ra khỏi vách ngăn, đúng lúc Cố Tướng vừa hành lễ xong, hắn ta vừa ngẩng đầu lên đã thấy Cơ Vị Tưu vội vàng bước ra, còn chưa kịp đứng thẳng đã phải cúi người chào lần nữa. Cơ Vị Tưu dù sốt ruột cũng biết chuyện nào quan trọng hơn, cho nên vẫn để Cố Tướng và Cơ Tố bàn bạc chính sự xong rồi mới nói chuyện khác… Giờ mà cậu bảo Cố Tướng ra ngoài thì chắc chắn người cuối cùng bị đuổi ra sẽ không phải Cố Tướng.
Cơ Vị Tưu hành lễ rồi ngồi xuống ở bên cạnh, không dám gây ra chuyện gì mà chỉ ngoan ngoãn ngồi nghe. Không ngờ lần này ngồi xuống là ngồi suốt cả một buổi chiều, trong suốt khoảng thời gian đó, Cơ Tố không hề nhìn cậu lấy một lần, chỉ coi như cậu không tồn tại.
… Dữ quá vậy.
Cơ Vị Tưu rụt cổ lại, cuối cùng cũng đợi đến lúc Cố Tướng cáo lui, thế là cậu lập tức gộp ba bước thành hai bước tiến đến bên Cơ Tố, thấp giọng gọi: “Hoàng huynh...”
Cơ Tố lạnh nhạt liếc cậu một cái, đứng dậy định về tẩm cung, Cơ Vị Tưu chợt “ấy” một tiếng, đưa tay kéo lấy tay áo Cơ Tố, Cơ Tố ngoảnh lại: “Vô lễ.”
“Hoàng huynh thứ tội.” Cơ Vị Tưu cúi đầu nhận lỗi, nhưng vẫn không buông tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT