“Sao Hoàng huynh không dùng chút cao Ngọc Lộ?” Cơ Vị Tưu đưa tay chạm vào, nhìn vết thương kia làm cậu cảm giác cứ như trên miếng ngọc đẹp bỗng xuất hiện tỳ vết vậy, thậm chí cậu còn thấy hơi đau lòng.
Cơ Tố ôm cậu vào lòng, sau đó thấy cậu tự giác ngồi lên đùi hắn, vô tư rúc vào ngực hắn, đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn chằm chằm không chớp, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy vui vui. Thế là hắn đỡ lấy eo Cơ Vị Tưu, giúp cậu ngồi thoải mái hơn, sau đó mới đáp: “Ừm.”
Cơ Vị Tưu ghé vào lòng Cơ Tố, chợt nảy ra ý nghĩ: “Chẳng lẽ là huynh cố ý không dùng?”
Cơ Tố bật cười, khẽ vỗ một cái lên mông cậu: “Ta vội đi, không kịp dùng.”
Sáng nay, hình như đến lúc bị Khánh Hỉ công công nhắc nhở thì hắn mới chịu dừng lại. Cơ Vị Tưu dùng đầu ngón tay miết qua miết lại dưới mắt Cơ Tố, thấy kỳ lạ vô cùng: “Chẳng lẽ Hoàng huynh là yêu tinh hút sạch tinh khí người khác à?”
Nói gì thì nói, cả hai đều thức trắng đêm, vậy mà cậu phải nằm bẹp đến tận giữa trưa vẫn thấy toàn thân ê ẩm, Cơ Tố thì không những thiết triều mà còn thuận tiện mở luôn cả một cuộc họp nội các, vậy mà ngay cả quầng thâm mắt cũng không có là sao?!
Nếu Cơ Tố là yêu tinh, hút tinh khí của cậu mới giúp cho tinh thần phấn chấn, vậy thì cũng hợp tình hợp lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT