Tên truyện: Xuyên Không Thành Thái Y Trong Truyện Ngược Cẩu Huyết
Tác giả: Lộ Thảo Lưu Huỳnh
Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, xuyên thư, chủ thụ, trà xanh, 1v1, HE
Máy gõ phím: Tiếng Anh Chuyên Ngành
Giới thiệu: Hứa Vân Thanh xuyên vào một bộ phim cẩu huyết ngược luyến, nơi CP chính suốt ngày móc tim móc thận, dây dưa ngược luyến hàng trăm tập.
Tin tốt: Y không xuyên thành hai nhân vật chính bị ngược đến thê thảm đó.
Tin xấu: Y xuyên thành thái y của họ.
"Thái y, không xong rồi! Nương nương cãi nhau với hoàng thượng, cắt cổ tay ngất xỉu rồi!"
Hứa Vân Thanh xắn tay áo: "Ta tới đây!"
"Thái y, không xong rồi! Nương nương bị hoàng thượng treo trên tường thành ba ngày ba đêm, ngài ấy..."
Hứa Vân Thanh: "Vãi, thế này cứu sao... Ta tới đây!"
"Thái y, không xong rồi! Hoàng tử giả làm thích khách đột nhập hoàng cung, bị thương rồi!"
Hứa Vân Thanh: "Ta tới... Ôi, sao đẹp trai thế?!"
Hoàng tử Dung Dịch từ nhỏ đã bị mù bẩm sinh, cha không thương, mẹ không yêu, trở nên u ám, vặn vẹo và chán ghét thế gian.
Là hai nhân vật phụ không có chút đất diễn nào trong kịch bản, Hứa Vân Thanh cảm thấy mình và Dung Dịch thật sự là những kẻ cùng hội cùng thuyền.
Vậy là, chàng thái y nghĩa khí đã vỗ vai vị hoàng tử mới quen, cùng nhau ăn ngủ, buôn dưa lê về hậu cung.
Cho đến một ngày, vị "huynh đệ tốt" này bỗng chốc trở thành hoàng đế chí tôn thiên hạ. Không chỉ vậy, hắn còn tuyên bố sẽ lấy giang sơn làm sính lễ, chung tình với một người duy nhất, muốn cưới người đã từng giúp đỡ hắn năm xưa làm hoàng hậu.
???
Đây đúng là một câu chuyện tình yêu có thể viết thành sử thi.
Hứa Vân Thanh tuy không biết "nương tử" mà hoàng đế nhắc đến là ai, nhưng nhìn hắn giờ đã quyền khuynh thiên hạ, e rằng chẳng còn nhớ tới người huynh đệ tốt ngày xưa nữa.
Thế là, anh chàng thái y nhỏ gói hành lý, quyết định đi hành y cứu thế nơi giang hồ.
Bệnh nhân đầu tiên của ylà một nam nhân che mặt bằng sa lụa, dung mạo tuấn tú, áo trắng phất phơ, trông hệt như ngày y gặp Dung Dịch lần đầu tiên.
Người đó ôm lấy ngực, khẽ thở dài:
"Đại phu, tim ta đau quá. Có phải vì người ta yêu bỏ chạy ngay trước ngày thành thân không?"
Hứa Vân Thanh: "...Hả?"
…
Ngoại truyện
Tân hoàng đế mới đăng cơ, thân thể yếu ớt, hậu cung vắng vẻ, cần gọi thái y thường xuyên. Có khi một ngày triệu kiến ba bốn lần, lần nào cũng mất mấy canh giờ.
"Đám lão thần chỉ quan tâm đến quốc sự, chẳng hề để ý tới sự vất vả của thái y. Chỉ có trẫm... biết thương thái y mà thôi."
Gương mặt hắn hơi đỏ lên, làn da trắng như sứ, hàng mi dài khẽ rủ xuống, giọng nói vừa nghiêm túc lại vừa quyến rũ:
"Cũng ngày ngày nhớ mong thái y..."
Hắn nắm lấy tay Hứa Vân Thanh, đặt lên tim mình, môi mình, rồi...
"Chỗ này, chỗ này... còn chỗ này nữa, đều đang nhớ chàng."
Hứa Vân Thanh nằm trên giường, ôm lấy eo mình đau nhức, khàn giọng oán trách:
"Tẩm bổ hoài đúng là lãng phí tài nguyên y tế mà!"
Cái gì mà "tình huynh đệ xã hội chủ nghĩa" chứ?!
…
CP: Thái y mềm mại đáng yêu vs Hoàng tử mù bệnh tâm lý (Công sẽ hồi phục thị lực sau khi lên ngôi.)