Làm sao em có thể ghét anh được, Hứa Trừng Quang? Thật ra, em đã…thích anh từ lâu rồi.
Buổi tối, khi Giang Manh về đến nhà, dì cả nói với cô rằng tuần sau dì và dượng sẽ đi công tác xa, còn Phù Hân Nhã cũng đã xin nghỉ học để chuẩn bị tham gia một cuộc thi piano ở tỉnh ngoài.
Sáng thứ Hai, cô vừa định ra khỏi nhà thì đột nhiên cảm thấy bụng đau quặn, vội vàng đặt cặp sách xuống rồi chạy vào nhà vệ sinh. Quả nhiên, kỳ kinh nguyệt tháng này lại đến sớm, chẳng trách từ hôm qua cô đã thấy khó chịu.
Cô thay một bộ quần áo dày dặn hơn, mặc thêm áo khoác đồng phục rồi rời khỏi nhà.
Khi đến lớp, Giang Manh gục xuống bàn nghỉ ngơi một lúc. Trong cơn mơ màng, cô lờ mờ nghe thấy tiếng thì thầm của Thẩm Băng Thanh và Quách Tuyết Dao.
“Nếu chữ viết bằng bút lông của Tạ Trạch Dương bị Đinh Tuấn Minh làm hỏng, thì cứ để cậu ta tự đi xin lỗi, nghe xem Tạ Trạch Dương nói thế nào là được. Cậu xen vào làm gì chứ?” Quách Tuyết Dao hỏi Thẩm Băng Thanh.
“Cậu không biết đâu, Tiểu Minh đánh nhau với Phương Chấn Minh cũng là vì tớ, nên mới vô tình làm hỏng bức thư pháp đó. Tớ không thể mặc kệ cậu ấy được.” Thẩm Băng Thanh trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT