Xe của Hoắc Giản Hủy vẫn là chiếc Bentley màu trắng tuyết.
Mạnh Nam Chi bước lên trước định mở cửa xe nhưng Hoắc Giản Hủy ngăn lại, rồi đưa túi xách trong tay cho cô: “Em lái xe cho chị nhiều rồi, lần này để chị lái.”
Mạnh Nam Chi ngơ ngác: “Tổng giám đốc Hoắc...”
“Suỵt...” Hoắc Giản Hủy khẽ cười: “Sau này khi không có ai thì cứ gọi là ‘chị’ như Cẩm Tây đi.”
Mạnh Nam Chi ngẩn ra, Hoắc Giản Hủy đã mở cửa ngồi vào ghế lái: “Mau lên xe đi.”
Mạnh Nam Chi chỉ đành xách chiếc túi phong cách Chanel, đi vòng qua ghế phụ, đóng cửa lại, mím môi nói: “Tổng giám đốc Hoắc, thật ra em biết em và anh ấy không thể lâu dài. Vợ tương lai của anh ấy nhất định phải là cô chiêu trong giới của mọi người, có gia thế và năng lực xứng với anh ấy, chứ không phải người như em.”
Hoắc Giản Hủy vừa định khởi động xe, nghe vậy thì khựng lại, quay sang nhìn cô. Thấy ánh mắt cô đầy nghiêm túc, lòng chị chợt chua xót: “Tại sao em lại nghĩ vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play