Khi tiếng chuông giao thừa vang lên, cửa phòng sinh cũng được đẩy mở: “Chúc mừng bà Hoắc, là bé gái, nặng 3.1kg nhé.”
Quan Mục Anh đã chờ sẵn ở cửa, vừa nghe thấy liền tự đẩy xe lăn tới: “Mau cho tôi xem.”
Ý tá nửa quỳ xuống, bế em bé tới gần. Quan Mục Anh nhìn bé con đỏ hỏn, đầu ngón tay cứ co lại, không dám chạm vào, mắt rưng rưng: “Tốt quá rồi... tốt quá rồi...”
Hoắc Giản Hủy nắm tay mẹ, vỗ về an ủi. Trong đám con cháu nhà họ Hoắc, tuy chị là người kết hôn đầu tiên, nhưng đến giờ vẫn chưa có con. Đây là đứa cháu đầu tiên của nhà họ Hoắc, chị có thể hiểu được tâm trạng của mẹ.
Ông cụ Hoắc cũng ghé lại gần, vui mừng không thôi: “Ừm, tốt lắm, tốt lắm, trông rất xinh xắn.”
Trần Gia Vệ nhìn một cái rồi ngó vào phòng sinh: “Nhỏ út không sao chứ?”
“Ông yên tâm ạ.” Y tá bế em bé đứng dậy: “Vết thương đang được khâu lại rồi, ngài Hoắc cũng ở bên trong, sẽ không có vấn đề gì đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT