Ba Tống nghe được tin Tống Duẫn Thư đang dần hồi phục, cười đến không thể khép miệng. Ngày đó ông tâm tình vui vẻ xuống lầu, lại dạo một vòng lớn trong vườn hoa, Khương Tri đi phía sau, nghe ông nhắc đến những chuyện trước kia của Tống Duẫn Thư.
Cô lẳng lặng lắng nghe, từ đầu đến cuối, khóe miệng luôn treo nụ cười điềm tĩnh, ba Tống quay đầu nhìn Khương Tri, hỏi cô: “Duẫn Thư bây giờ hồi phục rất tốt, nếu con có thời gian đi Pháp một chuyến thăm nó đi.”
So với lão già như ông, Tống Duẫn Thư có lẽ càng muốn gặp Khương Tri hơn. 
Ngày trước Tống Duẫn Thư ở trấn Thủy Quang không chịu về nhà, nói đến cùng không phải là vì cô bé này hay sao? Thời gian bên nhau sớm tối mấy năm, Tống Duẫn Thư đã sớm xem Khương Tri như con gái của mình, mà bản tính chị quật cường, Tống Nghị Quốc cũng không tiện nói gì, nhưng khoảng thời gian Khương Tri ở lại nhà họ Tống, ông cũng nhìn ra được cô bé này không tệ chút nào.
Tống Nghị Quốc trong lòng cân nhắc, Khương Tri tuổi có chút nhỏ, kém thằng nhóc thối Tống Duẫn Hành tận 8 tuổi, nếu như hai đứa nó có thể ở bên nhau, âu cũng là chuyện tốt.
Ba Tống đột nhiên nhớ lại, khoảng thời gian trước Tống Duẫn Hành từng nhắc qua với ông là đang theo đuổi một cô gái, Tống Nghị Quốc lắc đầu, lo rằng mình ghép nhầm uyên ương thì không hay.
    -

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play