Cứ như vậy một thời gian, Tống Duẫn Hành cuối cùng cũng phát hiện sự kỳ lạ của cô, nhìn dáng vẻ bận rộn không ngơi nghỉ của Khương Tri, anh nhịn không được hỏi: “Vợ ơi, em bận rộn công việc quên mất anh rồi sao?!”
Khương Tri đang bò trên bàn chiến đấu với bàn phím, nghe vậy bèn nhìn ngước qua nhìn người đàn ông trong màn hình, hình như anh vừa làm xong việc, lúc này đang nhàn nhã một tay chống cằm, khuôn mặt đẹp trai ấm áp mang theo nụ cười, đôi mắt hẹp dài chuyên chú nhìn cô, có chút giống đứa con trai ngốc nghếch trong một nhà giàu có.
Cũng không biết anh đã nhìn mình bao lâu, mặt Khương Tri hơi đỏ lên, tốc độ đánh chữ dần chậm lại, nhỏ giọng nói: “Anh nhìn gì mà nhìn.”
Tống Duẫn Hành cười một tiếng, đôi mắt càng thêm nhu hòa, “Bởi vì vợ anh đẹp.”
Khương Tri nghe thấy, khóe môi khẽ cong lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ như trái táo.
Từ khi làm lành, mối quan hệ của họ càng thân mật hơn trước, Tống Duẫn Hành có cơ hội liền gọi Khương Tri là vợ, Khương Tri cũng dần quen với mấy lời sến sẩm của anh, có lúc sẽ bị anh chọc đến tức xì khói, cô vừa thẹn vừa bực uy hiếp lần sau không gọi video call với anh nữa. Tống Duẫn Hành nhìn cô, trái tim ngứa ngáy như có kiến bò, chỉ ước có thể xông qua màn hình bên kia, ôm cô vợ bé nhỏ của anh vào lòng. 
    -

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play