Tống Duẫn Hành vừa dứt lời, Khương Tri liền im lặng, thiếu chút nữa cô đã bị những lời trước đó của Tống Duẫn Hành làm cho mềm lòng. Lúc này thấy anh mặt dày nói không chấp nhận, cô mím môi, lo lắng trong lòng cũng tiêu tan không ít, nhưng cô vẫn không cách nào chịu được anh cứ như vậy trêu chọc cô.
Thấy vẻ mặt của cô hòa hoãn hơn, hàng lông mày luôn nhíu chặt của Tống Duẫn Hành cuối cùng cũng giãn ra, đôi mắt đen tham lam nhìn cô, cũng không thèm chớp lấy một cái, anh muốn có thể nhìn ngắm cô mãi.
Khương Tri bị ánh mắt sáng quắc của anh nhìn nhằm nhằm, trái tim trong ngực cô bắt đầu đập liên hồi, vành tai đỏ như phát sốt, nhưng cô vẫn không muốn để ý đến anh, quay mặt qua một bên.
Tống Duẫn Hành cầm lấy máy sấy từ tay Khương Tri, đôi mắt dịu dàng như nước: “Để anh sấy tóc cho em.”
Khương Tri không lên tiếng, một lúc sau, cô mới mở miệng, thanh âm mềm mại lại có chút hờn dỗi: “Vậy sau này anh phải nói chuyện đàng hoàng với em, không được như thế kia nữa.”
Anh cứ một chốc lại chọc ghẹo cô, trước mặt người ngoài lúc nào cũng là bộ mặt nghiêm chỉnh đứng đắn, nhưng chỉ cần ở cùng cô, anh lại thay đổi hoàn toàn, suốt ngày chỉ nghĩ đến việc trêu cô.
Tống Duẫn Hành nhìn mái tóc mềm mại của cô, sự dịu dàng trong đôi mắt như muốn tràn ra ngoài, anh cúi đầu cười nhẹ một tiếng, bàn tay cẩn thận sấy từng lọn tóc cho cô, anh thấp giọng nỉ non: “Vợ ơi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT