Thẩm Thanh Ngô tháo chiếc trâm trên đầu ném vào hộp ngọc, xõa tóc ngồi bên mép giường, hỏi: “Đã điều tra ra chưa?”
Tưởng La La dâng trà cho Thẩm Thanh Ngô, đáp: “Năm xưa, lão gia đi buôn gặp một người bạn, lần này người bạn đó đến thăm, con rể của ông ta là một tú tài, gặp huyện lệnh cũng không cần quỳ, dáng vẻ cũng không tệ, nên lão gia thấy hơi ngưỡng mộ.”
“Cữu cữu của ta còn là quan ở kinh thành kia mà, cha ta ngưỡng mộ cái gì chứ?” Thẩm Thanh Ngô nói.
“Dù sao cữu lão gia ở kinh thành xa xôi, lại thêm lão gia luôn sốt ruột chuyện hôn sự của thiếu gia nên mới sinh lòng ngưỡng mộ vậy thôi.” Tưởng La La phần nào cũng hiểu được tâm tư của Thẩm lão gia.
Thẩm Thanh Ngô đã từng gặp không ít người nhưng chẳng ai khiến y hài lòng, vì thế mỗi khi nghĩ đến chuyện hôn sự của con, Thẩm lão gia lại càng thúc giục.
“Những kẻ đó ngoài mặt thì tỏ ra quân tử, thực chất đều là loại người thích lượn lờ thanh lâu, tiệm Nam Phong.” Thẩm Thanh Ngô cởi áo ngoài, dáng người cao ráo, lạnh lùng nói: “Thật là giả dối.”
Trong lòng Tưởng La La thầm nghĩ: Chẳng lẽ Liễu lang của cậu không giả dối đến mức cùng cực sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play