Cơn mưa đêm qua dữ dội vô cùng, lại thêm gió lớn, khiến lúa ngoài đồng đều bị quật ngã, khắp nơi hỗn độn. Nhưng đây vẫn chưa phải điều tệ nhất. Điều tệ nhất là khi Liễu Ứng Cừ tỉnh dậy, trong nhà đã bị ngập nước, ngẩng đầu lên liền thấy nước nhỏ tong tỏng từ mái hiên, rơi thẳng vào phòng hắn.
Liễu Ứng Cừ: "..."
Cuộc sống sao mà gian nan đến vậy.
Hắn kéo chăn trùm kín người, run rẩy vì lạnh.
Khi ăn sáng, bên ngoài đã râm ran những câu chuyện phiếm. Vừa ăn bánh bao, Liễu Ứng Cừ vừa hỏi:
“Mẹ, sao gạo trong nhà vẫn còn nhiều thế? Khi con không có nhà, mẹ và Vân Nguyện cũng phải ăn chứ.”
“Biết rồi, nhà khó khăn, nhưng con cứ ăn no rồi đi đọc sách. Mẹ ra đồng thoát nước đây.” Đàm Đại Nương cười đáp: “Lát nữa Vân Nguyện nhớ mang cơm ra cho mẹ, trưa mẹ không về đâu.”
Liễu Ứng Cừ hỏi: “Năm nay mùa màng thế nào ạ?”
“So với mọi năm thì kém hơn. Thời tiết cứ thất thường.” Đàm Đại Nương nói về việc đồng áng với giọng am hiểu: “Lúc thì mưa nhiều, lúc thì lại ít mưa, làm lúa khó phát triển.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play