Hôm đó lúc Sơ Dụ được Lạc Gia Tự buông ra thì cả hai chân đều mềm nhũn, bởi vì thời gian nghỉ ngơi không đủ để cậu bình phục lại phản ứng cơ thể bị kích thích, cho nên sắc mặt vẫn còn mang theo một chút ửng hồng, thở hổn hển như vừa hoàn thành một trận vận động cường độ cao.
Cậu đứng dậy, vô thức vịn vào tường đi hai bước, đi thẳng đến bên cạnh cửa sổ, sau đó vùi đầu vào tấm rèm cửa lạnh lẽo, tự kỷ tại chỗ năm phút.
Mãi đến khi cảm giác nóng rực trên tai hoàn toàn biến mất, hô hấp cũng dần dần khôi phục đều đặn trở lại, cậu mới ngẩng đầu lên lần nữa, trông vẫn có chút hồn xiêu phách lạc.
Lúc cậu làm những điều này, Lạc Gia Tự ngoan ngoãn ngồi xổm bên cạnh chờ đợi, thỉnh thoảng đưa tay nhẹ nhàng chọc chọc bạn trai, sau đó bị đẩy ra, anh lại quay về chỗ cũ tiếp tục ngồi xổm chờ đợi, cứ thế lặp đi lặp lại một loạt động tác này.
Mặt Lạc Gia Tự cũng có chút đỏ, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào người trước mặt không thay đổi phương hướng, Sơ Dụ sau khi khó khăn lắm mới bình tĩnh lại thì vẫn luôn rũ mắt xuống, có thể không nhìn bạn trai thì sẽ không nhìn, sợ mình vừa nhìn sang, sự cân bằng vừa vất vả duy trì lại mất kiểm soát.
Sau khi bình tĩnh lại, Sơ Dụ muốn ra ngoài tìm chút gì đó để ăn, vừa định đi liền bị Lạc Gia Tự kéo lại, Sơ Dụ run rẩy, tưởng anh lại muốn thò tay vào cổ áo mình, nhưng lần này chỉ là một cái ôm đơn thuần và đơn thuần vùi đầu vào vai cậu.
"Anh thích em." Giọng nói trầm đục xuyên qua lớp vải truyền đến tai cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT