Sáng sớm hôm sau, Lạc Gia Tự mang lời bài hát mới viết đưa cho huấn luyện viên rap xem qua, huấn luyện viên cầm lấy sau đó xem lướt qua, cuối cùng gật đầu công nhận.
"Không tồi nha nhóc con, tiến bộ nhanh đấy." Thầy ấy vỗ vai Lạc Gia Tự, không hề keo kiệt mà khen hai câu: "Viết lời tinh tế hơn lúc trước rồi, cũng đáng yêu hơn, cuối cùng có chút cảm giác thông suốt rồi đó."
Mặc dù nói là khen ngợi, nhưng Lạc Gia Tự kiêu ngạo nhận được câu nói "Bản thân hôm nay đáng yêu hơn hôm qua rồi" vẫn khiến chàng trai 20 tuổi cảm thấy hơi không quen, cảm thấy điều đó trái ngược với danh dự của bản thân với tư cách là một anh chàng cool ngầu.
"Nhưng mà..." Huấn luyện viên vô cùng thành thạo chuyển chủ đề: "Lời rap này của cậu vẫn chưa đủ ngọt ngào, ngược lại đọc lên có vẻ hơi chua chát, cái này không phù hợp lắm với chủ đề bài hát của chúng ta."
"Không phải chứ?" Lạc Gia Tự rất kinh ngạc, đưa tay kéo tờ giấy viết lời bài hát của mình qua cũng lướt nhìn một cái: "Đọc lên rất chua chát sao, em viết ra lời bài hát này sau khi nghe mấy bài hát ngọt ngào cả đêm đấy."
Huấn luyện viên rất kiên nhẫn chỉ cho anh từng câu, tiếp tục giải thích: "Cậu xem, câu này cậu viết "muốn nắm tay em nghe em nói đồng ý, kẹo không thể cho đi sẽ dễ dàng hết hạn", đây không giống như một câu sẽ viết ra khi đang yêu, nó càng giống một câu được viết bởi một người yêu mà không có được hoặc yêu thầm không thể thổ lộ, cậu đánh giá lại xem."
Khóe miệng Lạc Gia Tự cứng đờ, hôm qua khi anh nằm trên người Sơ Dụ nhìn mặt đối phương, nghĩ đến khi nào mới có thể quang minh chính đại thay đổi thân phận đứng cạnh người ta sau đó cảm xúc dâng trào mới viết ra câu này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT