Buổi tối chớp mắt một cái đã đến.
Sơ Dụ đứng dưới ngọn đèn đường duy nhất bị hỏng bên ngoài căng tin, cố gắng thu mình thành một cục nhỏ cùng bóng tối không ai nhìn thấy.
Lạc Gia Tự đi mua bánh kếp cho cả hai người, để cậu một mình đứng tại chỗ đi tới đi lui, lựa tới lựa lui, cuối cùng cũng chọn được một bụi cây rậm rạp bên cạnh kín đáo nhất.
Vừa vặn ánh đèn còn rất yếu ớt, u ám bao phủ lên một lớp bảo vệ, khiến cậu không cần nhìn rõ đối phương, cũng không cần đối mặt với chính mình, chỉ đơn thuần là hai giọng nói giao tiếp.
Lạc Gia Tự ra rất nhanh, dáng người kia dù ở trong trại hay bên ngoài đều rất nổi bật, trong tay cầm hai túi nhựa vừa được đóng gói và hai chai nước có ga, ở cửa căng tin nhìn quanh một chút, rất nhanh đã xác định được mục tiêu rồi đi về phía cậu.
"Chọn ở đây?" Lạc Gia Tự đi đến sau, ngẩng đầu nhìn ngọn đèn đường hoàn toàn không sáng phía trên đầu: "Cậu không sợ lỡ ăn bánh rán bị dính lên mặt sao?"
"Không đâu." Sơ Dụ trả lời: "Tôi có kỹ năng ăn bánh kếp đặc biệt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT