Ngày hôm sau là ngày nghỉ đầu tiên hiếm hoi sau buổi công diễn, hiếm khi không có bất kỳ hoạt động nào phải tham gia, cho nên rất nhiều thực tập sinh quyết định ngủ nướng đến tận trưa.
Vậy nên lúc bảy giờ sáng, hai người trên giường vẫn ôm nhau ngủ ngon lành, không hề có ý định dậy.
Đến tám giờ, hai người kia trên giường vẫn ôm nhau ngủ, không có chút dấu hiệu nào sẽ tỉnh.
Cho đến khi mặt trời lên cao, gần mười giờ sáng thầy Triệu và cô Kỷ ngồi đối diện nhau tròn mắt nhìn, chờ đợi mấy tiếng đồng hồ, nhưng hai cậu con trai ngốc nhà mình vẫn không ai chịu thức dậy trước, hai người bọn họ lúc này mới mới cảm thấy có gì đó không ổn.
Lạc Gia Tự đương nhiên nghĩ rằng người trong lòng mình chắc chắn ngủ nhiều hơn mình, anh một tay ôm lấy đầu người kia, tay còn lại đặt sau gáy, tóc của người trong lòng mềm mại, sờ vào cứ như bông vậy, khiến anh không nỡ buông, vì thế anh cứ nhắm mắt giả vờ ngủ, vẻ mặt vô cùng yên bình.
Hệ thống đến chọc anh: "Dậy chưa?"
Anh nhắm mắt, trả lời bình thản: "Chưa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT