Lần này bên phía nhà tài trợ yêu cầu quay quảng cáo chocolate, đạo diễn đã quay các cảnh lẻ như cảnh các thực tập sinh chụm lại một chỗ cầm thỏi chocolate đọc slogan quảng cáo trước ống kính xong rồi, sau đó mới bắt đầu kế hoạch quay chụp phần kịch bản phần giữa của quảng cáo.
Theo kịch bản ban đầu, Lạc Gia Tự sẽ cầm một thanh chocolate trượt ván lướt ngang phía sau Sơ Dụ đang mải miết vẽ graffiti rồi gọi một tiếng, chờ khi cậu ngoảnh người lại thì anh sẽ ném thanh chocolate trong tay qua, sau đó cả hai sẽ cùng nhìn vào ống kính để đọc slogan quảng cáo.
Lý tưởng đầy hứa hẹn nhưng thực tế khắc nghiệt vô cùng, tư thế lướt ván của tên nhóc nào đó đúng là bảnh trai ngút trời thật, có điều độ chính xác lúc ném chocolate tệ quá tệ, một lần thì rơi trúng đầu bạn thân, một lần khác rơi gọn vào mũ áo của người ta, còn có lần đập thẳng luôn vào mặt cậu bạn thân nhà mình.
"..." Đạo diễn xem lại đoạn phim vừa rồi cau mày nghiến răng: "Chuyện gì đây Tiểu Lạc, hồi trước cậu mới tự tin ngời ngời vỗ ngực đảm bảo với tôi là cậu có kinh nghiệm mười năm chơi bóng rổ mà, độ chính xác cao phát sợ luôn cơ mà?"
Lúc bấy giờ Lạc Gia Tự đang vừa sờ đầu vừa nhỏ giọng xin lỗi Sơ Dụ, người vừa bị thanh chocolate đập cho ngơ cả người, nghe thấy lời trách móc của đạo diễn thì chột dạ ngoảnh đầu lại gượng cười: "Xin lỗi đạo diễn, tay tôi hơi run một chút."
Sơ Dụ nghe vậy bèn nắm lấy cổ tay anh kéo xuống khỏi đầu mình, nhìn chằm chằm một lúc, Lạc Gia Tự bị nắm chặt tay lại rồi nhưng vẫn nghịch ngợm lấy ngón tay chọt chọt vào má người ta: "Không biết chuyên gia đã kiểm tra ra bệnh gì chưa?"
Capybara nghiêm túc: "Cậu bị Parkinson à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT