Thật sự là máu người, kết luận này không khiến Thang Lực và Hạ Ninh cảm thấy quá bất ngờ, nhưng vẫn khiến hai người bọn họ cảm thấy trong lòng hơi chùng xuống, ngay lập tức đã không còn cảm giác thoải mái giống như lúc chờ đợi kết quả trước đó.

Rất nhanh, những người khác cũng dần cảm nhận được điều này. Dựa theo tình hình tại hiện trường, có vẻ như sự việc này không phải xảy ra gần đây, điều này có nghĩa là trong ngôi nhà này có thể đã không còn dấu vết nào hữu ích có thể phục vụ cho việc điều tra, nhưng vì lý do cẩn thận nên mọi người vẫn đeo ủng, găng tay và bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng từng ngóc ngách trong nhà, Hạ Ninh và Thang Lực cũng vào phụ giúp một tay.

Trong ngôi nhà này không có phát hiện điều gì đặc biệt rõ ràng, sau khi thảo luận, mọi người quyết định liên lạc với chủ nhà trước. Nếu vết máu có thể thấm xuống sàn nhà và nhuộm đỏ trần nhà ở dưới, thì rất có thể vết máu này đã bị lớp sàn nhà che phủ, và sau khi nước chảy, nước đã thấm qua các khe sàn và làm loãng vết máu đã khô. Để có thể xác minh suy đoán này thì bọn họ cần phải xin phép chủ nhà để lật lớp sàn gỗ cũ kỹ trong phòng khách lên.

Thông tin liên lạc của chủ nhà có ghi rõ trong hợp đồng thuê nhà. Trong việc này, với Hạ Ninh có mặt, Thang Lực đương nhiên là không chủ động, Hạ Ninh cũng không ngại gọi điện, cho nên cô đã gọi vào số điện thoại của chủ nhà có ghi trên hợp đồng. Rất nhanh cô đã liên lạc được với chủ nhà. Nghe nói ngôi nhà mình cho thuê có liên quan đến vụ án hình sự, người chủ nhà cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, may mà sáng nay ông ấy vẫn chưa ra khỏi nhà đi làm và ông ấy đang sống ở cách căn nhà cho thuê không xa, ngay lập tức ông ấy liền nói là sẽ đến ngay, và ông ấy còn nói là phải tự mình xem qua tình hình rồi mới có thể quyết định có đồng ý cho cảnh sát lật sàn nhà trong phòng khách hay không.

Khoảng hai mươi phút sau, một người đàn ông trung niên thấp béo đã có mặt, có thể thấy ông ấy đã rất vội vàng, cộng với việc leo cầu thang, khi xuất hiện trước mặt Hạ Ninh và mọi người, ông ấy vẫn còn đang thở hổn hển, phải mất một lúc lâu thì ông ấy mới có thể bình tĩnh lại được.

Cuối cùng khi ông ấy đã lấy lại hơi, câu đầu tiên ông ấy nói là: “Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Nhà của tôi xảy ra chuyện gì thế? Có phải thằng nhóc ở đây đã gây rối không?”

“Chuyện này có lẽ thật sự không liên quan đến khách thuê của ông.” Hạ Ninh lắc đầu: “Có vẻ như đây là việc xảy ra từ khoảng thời gian trước. Sàn gỗ nhà ông được lát từ khi nào? Dưới sàn chắc chắn là có rất nhiều vết máu, sau khi kiểm tra và thử nghiệm chúng tôi đã có thể chắc chắn xác nhận, và đó chính là máu người, cho nên chúng tôi cần lật sàn để kiểm tra và xác minh thêm, mong ông hiểu và phối hợp với công việc của chúng tôi.”

Theo chữ ký của chủ nhà trong hợp đồng thuê, người đàn ông trung niên thấp béo này tên là Hứa Cường, sau khi nghe Hạ Ninh nói như thế, gương mặt của ông ấy gần như nhăn nhúm lại, ông ấy hít một hơi thật sâu rồi mới nói: “Có nghiêm trọng đến mức đó không? Chuyện này thật sự kinh khủng như vậy sao? Dù sao đi nữa thì chuyện lật sàn nhà lên chẳng khác nào là phá hoại, tôi cũng cần phải làm rõ xem có nghiêm trọng như các người nói hay không, nếu không đúng như thế thì chẳng phải nhà tôi bị hư hại một cách vô nghĩa sao…”

“Đi nào, để tôi dẫn ông xuống xem.” Thang Lực nghe Hứa Cường nói vậy thì cũng không muốn nói nhiều nữa, anh liền đưa tay ra hiệu cho Hứa Cường đi theo mình xuống lầu.

Hứa Cường cũng có ý đó, cho nên ông ấy liền vội vàng đi theo Thang Lực ra khỏi cửa. Hạ Ninh lười đi xuống dưới, tránh để bị cặp vợ chồng báo án nhắc nhở về việc phải hành động thận trọng, cho nên cô quyết định đứng chờ ở cửa. Chẳng bao lâu sau, ở dưới lầu liền truyền đến tiếng nói chuyện, mặc dù không nghe rõ nhưng từ giọng điệu khẩn trương thì có vẻ như cuộc trao đổi không được vui vẻ cho lắm. Rất nhanh, hai người xuống lầu để xem tình hình đã quay trở lại, Thang Lực vẫn bình tĩnh như thường, trong khi sắc mặt của Hứa Cường thì lại khó coi hơn nhiều, có phần tức giận và đồng thời cũng có chút bực bội.

“Anh thử nói xem trong chuyện này tôi có bị thiệt hay không? Có bị oan ức hay không? Chuyện này tôi cũng không biết xảy ra như thế nào, ngôi nhà này tôi cũng vừa mới mua lại từ người khác vào năm ngoái, vừa mua về là đã cho người khác thuê ở, đồ trong nhà đều là do một tay tôi mua, chỉ là thêm một vài đồ điện nhỏ mà thôi, trước đây người bán nhà cho tôi cũng không nói trong nhà có chuyện gì xảy ra, nếu không thì tôi cũng không dại gì mà mua nó! Anh xem hai người kia kìa, cứ như muốn nuốt sống tôi vậy, còn nói nếu nhà không bán được thì tôi phải chịu trách nhiệm, dựa vào đâu mà tôi phải chịu trách nhiệm với bọn họ cơ chứ? Ngay cả tôi còn không biết là ai sẽ chịu trách nhiệm cho tôi nữa!” Hứa Cường tức giận nói với Thang Lực.

Thang Lực im lặng lắng nghe Hứa Cường phàn nàn, sau đó anh mới chậm rãi lên tiếng: “Có thể lật sàn được không?” - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Hứa Cường vốn còn hy vọng Thang Lực sẽ đứng về phía mình, ít nhất thì cũng sẽ nói vài câu xem như là thấu hiểu một phần nỗi khổ của mình, nhưng không ngờ là người này lại không có dáng vẻ cảm thông nào, vừa mở miệng đã đi thẳng vào vấn đề, khiến Hứa Cường cảm thấy hơi tức giận, nhưng giờ thực tế đã bày rành rành ra đó, màu đỏ rực rỡ trên trần nhà hàng xóm ở dưới lầu, cảnh sát cũng đã xác nhận đó không chỉ là máu mà còn là máu người, trong tình huống này, Hứa Cường rất rõ ràng mình không còn nhiều lựa chọn, vì vậy với tâm trạng bực bội, ông ấy đành bực dọc phẩy tay: “Lật đi! Lật đi! Dù sao thì chuyện cũng thành ra như vậy rồi, tốt nhất là điều tra rõ ràng xem chuyện này là như thế nào, nếu không thì tôi cũng cảm thấy rất khó chịu!”

Có được câu nói này, cũng xem như là đã nhận được sự đồng ý của chủ nhà, Thang Lực lập tức gọi những người khác đến, bọn họ mau chóng lấy dụng cụ và bắt đầu lật sàn nhà lên. Ngôi nhà này vốn đã lát sàn gỗ, lại đã có một tuổi đời khá lâu, phần sàn có phần cũ kỹ, cho nên tháo ra cũng không khó, chẳng bao lâu sau, ngay vị trí giữa phòng khách, đối diện với đèn chùm ở căn hộ ở lầu dưới đã được bọn họ tháo ra một phần lớn. Hạ Ninh lập tức tiến lại xem, Hứa Cường cũng đứng bên cạnh ngó nghiêng đầy tò mò, ông ấy hồi hộp nhìn sang bên đó và muốn xem tình hình dưới sàn như thế nào.

Khi sàn nhà được lật lên, dưới đó không có những vết máu rõ ràng như Hạ Ninh đã tưởng tượng, mấy ngày gần đây nước liên tục bị rò rỉ và thấm ướt, mặc dù sàn nhà đã được lau sạch, nhưng phần nước đã thấm xuống dưới vẫn còn chưa khô, mặt sàn bê tông có chút ẩm ướt, bẩn thỉu và còn có một số mảnh vụn nhỏ còn sót lại, rõ ràng là những người lát sàn đã không dọn dẹp sạch sẽ trước khi thi công.

“Có... có máu không?” Hứa Cường nhìn thấy bên dưới vô cùng bẩn thỉu, nhưng không phải là một mảng đỏ rực như ông ấy tưởng tượng, thấy vậy ông ấy liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay lập tức ông ấy lại nghĩ đến việc sàn nhà vừa mới bị lật lên: “Nếu dưới đó không có máu thì chẳng phải chuyện lật sàn này trở nên vô ích rồi sao?”

“Nếu bên dưới không có máu, vậy thì trên trần nhà hàng xóm sao có thể xuất hiện vết máu được chứ? Chẳng lẽ là giống như trong những bộ phim kinh dị sao?” Hạ Ninh có chút bất lực nói với Hứa Cường, đồng thời cô còn chỉ tay ra ngoài: “Chúng tôi đang làm việc, nếu ông không yên tâm về chuyện này thì có thể đứng sang một bên chờ đợi được không? Ông đứng đây sẽ làm cản trở công việc của chúng tôi, mong ông hiểu và phối hợp một chút, chờ một chút nhé, khi có kết quả chúng tôi sẽ thông báo cho ông ngay lập tức, và có thể chúng tôi cũng sẽ cần hỏi ông một vài thông tin.”

Hứa Cường tức giận gật đầu, và bực dọc lùi lại một bên chờ đợi tin tức.

Vì vết máu thấm xuống sàn có thể không phải là chuyện gần đây, cho nên khi sàn được lật lên, ngoài một mùi ẩm mốc khó chịu thì không có ngửi thấy một mùi tanh nồng nặc, và cũng không có vết máu đỏ rực. Ngoài Hứa Cường ra, thì không ai cảm thấy tình trạng này có gì đáng ngạc nhiên, các đồng nghiệp pháp y rất nhanh đã lấy ra các hóa chất chuyên dụng để kiểm tra xem trên mặt đất có từng xuất hiện vết máu hay không. Trong tình huống này, Thang Lực và Hạ Ninh không giúp gì được nhiều, hai người bọn họ chỉ biết kiên nhẫn đứng chờ kết quả kiểm tra của đồng nghiệp.

Một lúc sau, vấn đề này đã nhanh chóng có câu trả lời.

“Có máu, và diện tích cũng tương đối lớn, ít nhất là trên phần đất bê tông mà chúng ta đã lật lên này, trước đây đã có rất nhiều vết máu tồn tại, cần phải lật hết phần sàn còn lại để kiểm tra xem trong phòng khách này còn có vết máu nào hay không.” Một đồng nghiệp pháp y nói với Thang Lực.

Thang Lực quay đầu nhìn Hứa Cường đang chờ bên cạnh, Hứa Cường đã đứng sững người từ lâu, sau khi nghe thấy kết luận này, cả người ông ấy như nhũn ra, suýt chút nữa thì đã bị ngã nếu không có bức tường phía sau chống đỡ.

“Trời ạ, sao có thể xảy ra chuyện như vậy chứ...” Ông ấy bần thần đưa mắt nhìn xa xăm, và còn không ngừng lẩm bẩm: “Khi tôi mua căn nhà này, không ai nói với tôi rằng nơi này đã từng xảy ra chuyện! Bọn môi giới bán nhà đúng là quá đê tiện mà, chắc chắn là bọn họ đã giấu tôi chuyện này để kiếm tiền bất chính, thật sự là quá vô lý mà!”

Thang Lực nhìn thấy bộ dạng này của Hứa Cường thì anh cũng không có ý định tiếp tục lãng phí lời nói với ông ấy nữa, anh chỉ gật đầu với đồng nghiệp pháp y rồi tiếp tục cùng những người khác tháo dỡ phần sàn còn lại, Hạ Ninh lo lắng Hứa Cường gặp vấn đề, nên liền đi tới đứng cạnh ông ấy, nghe ông ấy cứ không ngừng lảm nhảm về việc mình đã bị lừa khi mua nhà. Theo lời của Hứa Cường thì ông ấy cũng đã mua căn nhà này qua một môi giới, ban đầu dự định mua để đầu tư và cho thuê lấy tiền, nhưng bây giờ xem ra con đường này đã không còn khả thi nữa. ( truyện trên app t.y.t )

Hạ Ninh lại không cảm thấy người bán nhà cho Hứa Cường có ý định lừa dối ông ấy, bởi vì trừ khi người bán nhà là kẻ tình nghi trong vụ án, thì nếu không, một vụ án mà ngay cả cảnh sát còn chưa phát hiện thì sao nhân viên môi giới có thể biết được chứ.

Cuối cùng, gần như toàn bộ sàn nhà trong phòng khách đã được tháo dỡ, để lộ ra một diện tích lớn mặt sàn bê tông, sau đó qua quá trình thử nghiệm, cảnh sát đã nhanh chóng phát hiện diện tích vết máu ở giữa phòng khách trải rộng gần như khắp cả phòng, có thể tưởng tượng nơi này đã từng xảy ra một cảnh tượng ghê rợn như thế nào.

Khi biết được kết luận này, những người có mặt đều có những suy nghĩ khác nhau, còn Hứa Cường thì bị sự thật này dọa sợ đến nỗi mặt mày lập tức trở nên tái xanh, còn Thang Lực và Hạ Ninh cũng mang vẻ mặt nghiêm trọng, đối với bọn họ, điều này có nghĩa là đây là một vụ án lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play