Edit: Min
Dựa theo suy đoán của Lâm Việt, hôm qua cậu đã khéo léo từ chối, vậy nên, nếu hôm nay Chu Tú Liên thoải mái chấp nhận, hoặc đơn giản là mụ chưa từng có ý định bán ngay từ đầu, thì chuyện này cứ thế mà cho qua. Dù sao thì ruộng đất vẫn luôn là thứ có giá trị, người muốn mua cũng nhiều, thiếu gì một người như cậu.
Nhưng bây giờ rõ ràng Chu Tú Liên vẫn còn điều muốn nói. Mặc dù quan hệ giữa hai bên không tốt, nhưng dù gì đối phương cũng là bậc trưởng bối, Lâm Việt không thể cứ thế quay đầu bỏ đi. Cậu chỉ có thể ngẩng đầu nhìn về phía Chu Tú Liên, nhưng cũng chẳng chủ động mở miệng nói gì.
Phu thê Chu Tú Liên thấy cậu không chào hỏi, cũng chẳng buồn lên tiếng, trong lòng lập tức nổi giận. Nếu không phải vì cần tiền gấp, bọn họ tuyệt đối sẽ không vội vàng đến mức phải chịu ấm ức thế này.
Đặc biệt là Chu Tú Liên, trước đây mụ vốn khinh thường Tống Tầm Xuân, không ngờ bây giờ lại phải hạ mình trước bọn họ.
Thật ra mà nói, Chu Tú Liên cũng không phải là người có tâm địa quá xấu. Mụ không dám làm chuyện tày đình như giết người phóng hỏa, thậm chí ăn trộm cũng không dám, cùng lắm chỉ là thích chiếm chút lợi nhỏ mà thôi. Mụ thuộc kiểu người không thể nhìn người khác tốt hơn mình, trong lòng luôn có một kiểu tâm thái “Khinh kẻ nghèo, sợ kẻ giàu”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT