Edit: Min
 
Buôn bán luôn dựa trên sự tự nguyện của cả hai bên. Đặc biệt với những giao dịch lớn như mua bán ruộng đất, số tiền bỏ ra không ít, mà người mua kẻ bán lại đều là hàng xóm, ngày ngày gặp mặt. Chỉ cần một bên có khúc mắc, thương vụ này gần như không thể thành. 
Lâm Việt vốn là người sợ phiền phức. Nếu mua ruộng nhà Chu Tú Liên, ai biết sau này có xảy ra tranh cãi hay không? Mà đã là hàng xóm, nếu xích mích thì rất khó xử. Thà giải quyết từ gốc rễ, năm nay không mua được thì chờ sang năm. Trong thôn thế nào cũng có người muốn bán ruộng. Nếu thật sự không mua được, thì mua tạm vài mẫu đất hoang cũng không sao, dù sao trong nhà cũng không đến mức phải trông chờ vào mấy mẫu ruộng đó để có cơm ăn. 
Trong lòng Thẩm Quảng Sơ vẫn thân thiết với nhà Thẩm Hoài Chi hơn, nhưng lần này Chu Tú Liên nói rất chân thành, nên ông cũng muốn thử xem sao. 
“Việt ca nhi, ta hiểu sự lo lắng của ngươi. Thế này đi, ngày mai khi mấy nhà khác đến từ đường để giao khế đất, ta sẽ bảo Chu Tú Liên đến luôn. Đến lúc đó, các ngươi cứ thương lượng, nếu thật sự không muốn mua thì thôi. Ta sẽ giúp các ngươi hỏi thăm thêm. Cả trăm hộ trong thôn, chắc chắn sẽ có người muốn bán ruộng.” 
“Ta không thiên vị nhà bà ấy, chỉ là vài mẫu ruộng bà ấy muốn bán thực sự không tệ. Nó gần nhà ngươi, có một mẫu ngay trước cửa, lại liền kề với ruộng nhà ngươi. Nếu mua được, sau này chỉ cần đào bờ ruộng, dẫn nước vào là tiện lợi hơn rất nhiều cho việc trồng lúa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play