Mục Chung Nguyệt cho Tiểu Khô Lâu ăn hai quả thể chất và sử dụng quyển sách kỹ năng.
Quả nhanh nhẹn dường như không có thay đổi gì nhưng sau khi ăn quả thể chất, xương của Tiểu Khô Lâu trông khỏe mạnh và sáng bóng hơn một chút, kỹ năng ẩn thân cũng thi triển khá thuận lợi, lập tức hòa vào cái bóng của Mục Chung Nguyệt.
Mục Chung Nguyệt mở mắt và triệu hồi Tiểu Khô Lâu từ không gian ngự thú.
Cậu nhóc thích nghi rất tốt với kỹ năng ẩn hình, sau khi xuất hiện lập tức hòa vào bóng tối xung quanh. Lâu đài vong linh là một nơi có đủ loại thế lực hệ hắc ám, hơn nữa căn phòng tối mờ dưới ánh sáng trơi. Tiểu Khô Lâu có thể di chuyển thoải mái, theo bóng tối bức tường lên trần nhà, cuối cùng quay lại cái bóng của Mục Chung Nguyệt, ló nửa hộp sọ nhỏ ra nghiêng đầu nhìn cô.
Mục Chung Nguyệt gật đầu. Ẩn hình có thể không phải là một kỹ năng tấn công mạnh mẽ trong thi đấu trực tiếp, nhưng trong một khu vực tràn ngập bóng tối như lâu đài vong linh lại giúp cải thiện đáng kể sức mạnh của Tiểu Khô Lâu. Nó có thể nương theo bóng tối để hành động nhanh chóng bí mật, nếu gặp nguy hiểm khi chạm trán những sinh vật bất tử cấp cao cũng có thêm cơ hội trốn thoát.
Cô không biết làm thế nào nó lấy được hai bông hoa màu xanh đó, nhưng hành động của Tiểu Khô Lâu chắc chắn đã thu hút sự chú ý của chủ nhân bí cảnh. Đó có thể là một sinh vật siêu phàm đáng sợ hơn cả con quái vật mắt thối trước đây. Nếu bị đối phương phát hiện, Mộ Chung Nguyệt tốt nhất nên tìm cách trốn thoát khỏi lâu đài vong linh trước. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Bí cảnh vừa xuất hiện sẽ phong tỏa với thế giới bên ngoài nhưng phần lớn cấu trúc bên trong thường không thay đổi. Mục Chung Nguyệt cẩn thận nhớ lại cảnh tượng khi cô bị hút vào bí cảnh. Cô còn nhớ ban đầu mình bước vào gian phòng nằm ở phía bên trái của tầng hai, sau đó cô bị đám xác chết thối rữa hung tợn đuổi theo. Cô hoảng sợ chạy sang phòng khác, giẫm lên trần nhà mục nát rồi rơi xuống.
Mục Chung Nguyệt suy nghĩ cẩn thận, chợt nghĩ ra một biện pháp.
Ngự thú sư có thể đưa thú cưng đã lập khế ước về không gian ngự thú mọi lúc mọi nơi. Phạm vi triệu hồi này thường liên quan đến quy mô của không gian ngự thú, ngự thú sư mới thức tỉnh chỉ có thể triệu hồi thú cưng trong phạm vi mười mét trước mặt.
Nhưng không gian ngự thú của cô rất rộng, chẳng phải cô có thể triệu hồi Tiểu Khô Lâu từ khoảng cách xa hơn sao?
Nếu có những kỹ năng như thần giao cách cảm thì tốt quá, cô có thể trao đổi với Tiểu Khô Lâu trong suy nghĩ bất cứ lúc nào, nhưng dù chỉ có thể triệu hồi một chiều thì vào hoàn cảnh thế này vẫn đáng thử một lần.
Nhờ kỹ năng ẩn hình, cô có thể nhờ Tiểu Khô Lâu giúp mình xác minh nhiều thông tin cùng một lúc.
“Tiểu Khô Lâu, tiếp theo em cầm lấy đóa hoa này đi đến căn phòng ở cuối hành lang bên trái trên tầng hai.” Mục Chung Nguyệt ngồi xuống, đưa bông hoa màu xanh lam còn lại cho Tiểu Khô Lâu, sau đó bật điện thoại đã mất tín hiệu của mình lên: "Chị sẽ đưa em trở lại không gian ngự thú trong một phút nữa... tức là sau khi đếm trong đầu 60 lần."
"Trước đó, em cần phải cố gắng đi đến căn phòng đó, chú ý tới sự phân bố của những sinh vật siêu phàm quanh em, xem chúng có bị cánh hoa trong tay em hấp dẫn không." Mục Chung Nguyệt nói tiếp: “Lúc nào cũng phải luôn giữ trạng thái ẩn thân, em có làm được không, Tiểu Khô Lâu?"
"Két, Két, Két!" Tiểu Khô Lâu nghiêm túc nắm chặt nắm tay, sau đó cùng cánh hoa tan vào bóng tối rồi biến mất.
Mục Chung Nguyệt liếc nhìn thời gian trên màn hình điện thoại rồi nhắm mắt lại.
Những vật thể lạ như điện thoại di động và quần áo không thể đưa vào được không gian ngự thú, cũng không thể cùng Tiểu Khô Lâu hòa vào bóng tối, nhưng Mục Chung Nguyệt đoán bông hoa màu xanh lam có ảnh hưởng đến sức mạnh bí cảnh. Dù sao không gian ngự thú và kỹ năng ẩn hình ở một mức độ nhất định đều sử dụng sức mạnh của bí cảnh, bông hoa xanh lam kia là tài nguyên của bí cảnh, có thể xem là có cùng nguồn gốc với sinh vật siêu phàm được sinh ra trong bí cảnh.
Bông hoa màu xanh lam là hạt nhân của bí cảnh, chắc hẳn cũng có sức hấp dẫn đối với những sinh vật siêu phàm khác trong bí cảnh.
Cô có thể cảm nhận được Tiểu Khô Lâu không ngừng di chuyển, càng ngày càng xa cô. Suy đoán đầu tiên của Mục Chung Nguyệt đúng là chính xác. Phạm vi triệu hồi của cô mạnh hơn nhiều so với các ngự thú sư, khả năng lập khế ước cũng vậy nhưng điều này vẫn phải đợi đến sau này mới chứng thực được.
Một phút đồng hồ trôi qua rất nhanh, Mục Chung Nguyệt kịp thời triệu hồi Tiểu Khô Lâu, sau đó triệu hồi nó từ không gian ngự thú.
Trận pháp triệu hồi màu đen có hoa văn phức tạp lóe sáng, Tiểu Khô Lâu hiện ra từ cái bóng của Mục Chung Nguyệt, hưng phấn Két Két Két nói một tràng.
(Em di động trong bóng tối, nhanh chóng đến căn phòng ở cuối hành lang tầng hai. Ở đó có một sự dao động rất lạ tạo ra biến đổi bất thường. Có lẽ đó là lối ra của bí cảnh.)
(Nhưng xung quanh phòng là những xác chết thối rữa, trên đường đi em cũng gặp phải những hồn ma lang thang (con quái vật mắt thối lúc trước). Chỉ cần em lấy bông hoa ra khỏi bóng tối thì chúng sẽ đuổi theo em. May mắn sắp đuổi kịp thì em quay về không gian ngự thú)
"Em giỏi lắm, Tiểu Khô Lâu!" Mục Chung Nguyệt mỉm cười sờ đầu nó. Tất cả suy đoán của cô lần này đều đã được chứng thực, Tiểu Khô Lâu còn thông minh hơn mong đợi của cô.
“Két, Két, Két!” Hàm răng của Tiểu Khô Lâu va chạm nhanh chóng, phát ra một loạt tiếng lách cách.
(Nếu vậy, mình có thể dùng cánh hoa để dụ những xác chết thối rữa và những hồn ma đi theo để ngự thú sư thừa cơ lẻn vào phòng có lối thoát kia không? Chỉ cần cuối cùng em được đưa về lại không gian ngự thú... thì em sẽ cố chịu đựng!)
"Tiểu Khô Lâu..." Mục Chung Nguyệt thực sự kinh ngạc. Trí tuệ và cảm xúc của hầu hết các sinh vật siêu phàm đều có liên quan đến chủng tộc và trình độ phát triển, Tiểu Khô Lâu vẫn còn nhỏ nên chỉ là một cậu nhóc, thường thì cảm tính chiếm ưu thế, vậy mà trong lúc thăm dò có thể đưa ra một kế hoạch rõ ràng và khả thi như vậy.
Tiểu Khô Lâu của cô đúng là hơn người!
Mục Chung Nguyệt gật đầu: “Em nói vậy thì cứ làm, nhưng nhất định phải đặt sự an toàn của bản thân lên hàng đầu, nhất định không được cố quá sức, em hiểu không?”
"Két!" Tiểu Khô Lâu duỗi xương tay trắng nhởn của mình, siết chặt thành nắm đấm rồi chạm nắm đấm với ngự thú sư, sau đó tan biến vào bóng tối.
Sau khi cảm nhận được Tiểu Khô Lâu đã biến mất, Mục Chung Nguyệt đứng dậy, cử động cổ chân.
Chỗ gãy xương đã lành hơn phân nửa, cô không gặp vấn đề gì khi vận động bình thường. Cô phải đến được căn phòng cuối hành lang tầng hai trước khi Tiểu Khô Lâu không thể trụ được nữa.
Cô gái loài người hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tinh thần rồi bước ra khỏi phòng.
Hành lang tràn ngập mùi hương ngọt ngào và thối rữa, Mục Chung Nguyệt khẽ nhíu mày và nhanh chóng di chuyển về đích đến.
Sau khi thức tỉnh khả năng ngự thú sư, các phương diện thể lực của cô đã được cải thiện đáng kể. Khả năng tăng cường sức mạnh hắc ám dường như đã cộng hưởng với Tiểu Khô Lâu thuộc hệ hắc ám, khiến Mục Chung Nguyệt trở nên nhạy cảm hơn với thế lực hắc ám của bí cảnh.
Ví dụ như bây giờ, cô không chỉ có thể cảm nhận được vị trí của Tiểu Khô Lâu mà còn phát hiện ra một số sinh vật hắc ám đang trôi nổi trong căn phòng cách đó không xa.
Hầu hết các sinh vật bất tử đều có thuộc tính hắc ám, trong lâu đài vong linh chỉ có những sinh vật siêu phàm thuộc hệ hắc ám. Chúng cũng bí ẩn và nguy hiểm không kém.
Mục Chung Nguyệt vừa suy nghĩ vừa đi tới cầu thang dẫn lên tầng hai. Ở đây có hai bức tượng thần hộ mệnh cao hơn ba mét, là một sinh vật có hình con chó với những chiếc răng nanh và vuốt sắc với đôi cánh khổng lồ. Tượng đã bị phong hóa, các góc phủ đầy bụi bặm.
Mục Chung Nguyệt vừa nhìn thấy thì thầm căng thẳng, không dám sơ ý nín thở cẩn thận đi vòng qua tượng đá.
Thạch Tượng Quỷ là một chủng tộc tinh nhuệ cao cấp thuộc hệ bóng tối. Thông thường, nó sẽ bất động như một bức tượng, nhưng khi bị kích thích, nó sẽ nổi điên tấn công tất cả các sinh vật xung quanh.
Thạch Tượng Quỷ chưa phải là những sinh vật siêu phàm đặc biệt đáng sợ nhưng sức mạnh chiến đấu của chủng tộc tinh nhuệ cấp cao vẫn là một mối đe dọa lớn đối với Mục Chung Nguyệt hiện không có quái thú khế ước bên cạnh. Hơn nữa, Thạch Tượng Quỷ cũng có khả năng bay lượn rất đáng gờm. Nếu vô tình kích động chúng, Mục Chung Nguyệt cũng khó lòng trốn thoát.
May mắn thay, Thạch Tượng Quỷ chỉ có thể phát hiện những chuyển động trong tầm nhìn phía trước. Mục Chung Nguyệt di chuyển về phía trước một cách chậm rãi và nhẹ nhàng, đồng thời cảm ơn nguyên chủ ban đầu từng là một học sinh hàng đầu, vẫn còn nhớ rõ về sinh vật siêu phàm hệ hắc ám như Thạch Tượng Quỷ. ( truyện trên app T Y T )
Khi cô chuẩn bị rời khỏi phạm vi của Thạch Tượng Quỷ, một âm thanh ầm ầm đột nhiên vang lên ở phía trước, khiến cô sợ đến mức cứng đờ tại chỗ.
Một nhóm khoảng bốn hoặc năm bộ xương cỡ người lớn đang xếp hàng lảo đảo đi ngang qua. Họ đều mặc áo giáp rách nát chắp vá, tiếng động kia chính là âm thanh va chạm của áo giáp.
Một chủng tộc tinh nhuệ cấp cao, những sinh vật siêu phàm thuộc hệ hắc ám và bất tử, những Bài Nha Binh.
Mục Chung Nguyệt lục tìm tên gọi của chúng trong trí nhớ, những bộ xương lớn hơn này là hình thức tiến hóa của những Tiểu Khô Lâu.
Thông thường Bài Nha Binh chỉ là hình thức tiến hóa từ chủng tộc tinh nhuệ cấp thấp sang chủng tộc tinh nhuệ cấp cao, một số con thành thạo kỹ năng “tái tạo” sau khi tiến hóa sẽ nâng cấp lên kỹ năng cấp cao “vong hài”, và trở thành Bài Nha Binh tộc chiến binh cấp thấp.
Nhóm Bài Nha Binh tiến thẳng về phía trước, khi chuẩn bị tông vào Thạch Tượng Quỷ thì những chiến binh Bài Nha Binh dẫn đầu đột nhiên dừng lại, những người theo sau mất cảnh giác va vào nhau, ầm ầm đổ xuống, xương trắng vương vãi trên mặt đất.
Đôi mắt của hai con Thạch Tượng Quỷ lóe lên, nhưng không động tĩnh gì như thể chúng đã quá quen với việc này.
Mục Chung Nguyệt : “…” Sao có cảm giác không được thông minh lắm nhỉ?
Nhưng sau khi Tiểu Khô Lâu của cô tiến hóa, chắc chắn sẽ trở thành một Bài Nha Binh thông minh và linh hoạt nhất!
Thừa dịp đống xương đang bận rộn tự lắp ghép lại, Mục Chung Nguyệt nhanh chóng lẻn lên tầng hai.
Cô liếc nhìn màn hình điện thoại, thấy Tiểu Khô Lâu đã đi gần năm phút.
Trên đường đi, cô không gặp phải những sinh vật siêu phàm thuộc tộc tinh nhuệ cấp cao. Những xác chết thối rữa và những hồn ma đều bị Tiểu Khô Lâu dùng bông hoa dụ đi. Cho dù có kỹ năng ẩn nấp, Tiểu Khô Lâu cũng không thể trụ được quá lâu. Nếu đụng độ với một sinh vật hệ hắc ám cũng có kỹ năng điều khiển bóng tối, Tiểu Khô Lâu sẽ gặp nguy hiểm.
Mục Chung Nguyệt tăng tốc đi về phía căn phòng cuối hành lang, mùi hôi trên hành lang ngày càng nồng nặc hơn, cô bất giác nhíu mày, đè nén cảm giác buồn nôn, tiếp tục đi về phía trước.
Đúng lúc đó Mục Chung Nguyệt chợt thấy căng thẳng, cô gần như vô thức lùi về phía sau.
Một cái lưỡi đỏ phủ đầy gai thịt nhầy nhụa thối rữa bắn ra trước mắt cô nhanh như một viên đạn, nếu chậm một lát cô đã bị cái lưỡi đầy gai thịt này đâm thủng.
Lần này là nhờ vào thiên phú tăng cường sức mạnh bóng tối giúp cô trở nên nhạy bén nên cảnh giác được, Mục Chung Nguyệt sợ hãi lùi lại hai bước, nhìn lên về phía nơi phát ra cái lưỡi kia——
Đó là một con quái vật hình người gắn chặt vào trần nhà. Các chi của nó rất khỏe và không có da. Toàn thân phủ đầy mủ và thịt đỏ, đầu chỉ có hình một khối u dị dạng, ngoài rìa mọc đầy những chiếc răng và cái lưỡi thịt đỏ thì thụt giống như một con rắn ẩn sâu trong khe nứt.
Tộc chiến binh tầm trung hệ bất tử, Thiểm Thực Giả!
Mục Chung Nguyệt cuối cùng cũng hiểu được mùi hôi thối kinh tởm đến từ đâu. Thiểm Thực Giả chắc là có thể khả năng di chuyển trong trạng thái ẩn hình, mãi đến khi nó tấn công Mục Chung Nguyệt mới cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Thứ này không bị bông hoa xanh lam dụ đi sao?
Mục Chung Nguyệt không kịp suy nghĩ nữa, xoay người tránh né chiếc lưỡi dài lại phóng ra, nhưng động tác vẫn chậm một bước, cánh tay bị gai thịt trên đó cào xước.
Cơn đau tê dại nhanh chóng lan rộng, chẳng mấy chốc cả cánh tay như mất đi sức lực. Mục Chung Nguyệt biết mình không thể tránh khỏi đòn tấn công tiếp theo. Bị một sinh vật siêu phàm cực kỳ nguy hiểm như Thiểm Thực Giả nhắm vào, con người chỉ có thể trở thành một món ăn vật lộn sinh tồn.
Nhưng lối ra đã ngay phía trước rồi, chỉ cần vào được gian phòng đó cô vẫn còn một tia hy vọng!
Cô nghiến răng và thu hồi khế ước thú cưng của mình vào không gian ngự thú——
“Tiểu Khô Lâu!"
Trên bầu trời xuất hiện một trận pháp triệu hoán màu đen hoa văn phức tạp, Tiểu Khô Lâu nhảy ra, sương đen ngưng tụ thành một khúc xương dài màu trắng trong tay nó.
"Két!" (Đừng dừng lại, chạy về phía lối ra!)
Tiểu Khô Lâu cầm khúc xương trắng bằng cả hai tay giơ lên cao, hạ người xuống tránh đòn tấn công rồi dùng sức đập vào bướu thịt là đầu của con Thiểm Thực Giả.
Công kích bằng gậy xương!
Tuy không đủ mạnh nhưng chỉ cần chạm vào điểm yếu là có thể khiến đối thủ choáng váng trong một giây. Đó là một kỹ năng cấp E hệ hắc ám.
Mục Chung Nguyệt liều mạng chạy vào căn phòng cuối hành lang, vươn tay về phía không gian xoay chuyển.
Ngay khi bị hút vào, cô đã đưa Tiểu Khô Lâu trở lại không gian ngự thú của mình.
Một cảm giác không trọng lượng mạnh mẽ quét qua cô, gió đêm táp vào mặt cô, não cô như bị một vật nặng đè lên, đau đến mức sắp nổ tung. Mới phút trước cô còn đang ở giữa lâu đài vong linh hôi thối, giây tiếp theo cô... đã chuyển sang trạng thái rơi tự do trong không trung.
Có thứ gì đó gào thét đuổi theo cô. Trong khi ý thức mơ hồ, Mục Chung Nguyệt cảm thấy mình như rơi vào một mảng lông vũ mềm mại.
"Đã tìm thấy học sinh trung học mất tích, tọa độ A2, nhắc lại, tọa độ A2..."
Phía sau có ai đó đang nói chuyện, còn có tiếng chim khổng lồ vỗ cánh, Mục Chung Nguyệt không thể trụ nổi nữa, hoàn toàn bất tỉnh trong tiếng la hét lo lắng của những người phía sau.