Cánh hoa màu xanh vừa vào miệng đã tan thành nước, chảy khắp cả người, tạo ra sự cộng hưởng mạnh mẽ trong cơ thể Mục Chung Nguyệt.
Cô nghe thấy tiếng nhịp tim của mình vang vọng trong lồng ngực, một nguồn năng lượng khổng lồ nào đó chạy dọc theo dây thần kinh truyền khắp cơ thể cô, cuối cùng xông vào trái tim. Cô cảm thấy mình như bị hút vào một vòng xoáy khổng lồ trong cơ thể, có thể nổ tan tành bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, trái tim lại không nổ tung. Nó hấp thụ toàn bộ năng lượng và tiếp tục co bóp, co bóp và co bóp theo từng nhịp đập——
Ý thức của Mục Chung Nguyệt đột nhiên chìm xuống, cô bước vào trạng thái suy nghiệm tư duy. Cô thấy "trái tim" mở ra thành một vũ trụ vô tận, sau đó một hạt giống nhỏ bé rơi xuống và nhanh chóng nảy mầm trên thế giới vĩnh hằng. Cái cây lớn lên cao chót vót, cành lá che khuất bầu trời, biến thành dòng sinh lực khổng lồ chảy về cơ thể cô một lần nữa.
Cô không biết đã qua bao lâu, nhưng khi Mục Chung Nguyệt mở mắt ra, vết thương chảy máu đã đóng vảy, chỗ xương bị gãy đã hồi phục gần như ban đầu. Cô không sao tin được giơ tay lên, cố gắng cử động cổ tay, phát hiện ra cô hồi phục đến năm sáu mươi phần trăm từ cơn hấp hối, có thể gắng gượng đứng dậy và di chuyển được.
Cây cao chọc trời trong thế giới nội tâm vẫn còn sống động nhưng lá đã rụng kha khá nên trông hơi trơ trụi, nó đứng yên tại chỗ, cành đung đưa trong gió như muốn chào cô.
Không gian ngự thú... cô đã thức tỉnh thành công rồi ư?
Sau khi trở thành ngự thú sư có thể thay đổi thể chết nhiều thế ư? Mục Chung Nguyệt nhớ lại, nhưng không tìm được đáp án trong trí nhớ.
"Két Két Két...!" Nghe thấy tiếng răng va vào nhau bên tai, Mục Chung Nguyệt ngẩng đầu lên, thấy Tiểu Khô Lâu đang quan tâm nhìn mình.
Thấy cô gái loài người tỉnh lại an toàn, Tiểu Khô Lâu dường như cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, loạng choạng ngồi xuống đất.
Tình trạng của nó chỉ có thể hình dung bằng hai chữ thê thảm. Trên xương trắng có rất nhiều chỗ bị chất độc ăn mòn, phần lớn hộp sọ đã bị mất, xương chân và cánh tay cũng thiếu một đoạn, xương sườn cũng đầy vết nứt, chỉ nhờ vào làn sương đen dày đặc mới gắng gượng hoạt động được. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Đối với một sinh vật hệ bất tử có kỹ năng tái tạo, vết thương bình thường hoàn toàn không được xem là vết thương vì có thể được chữa lành bất cứ lúc nào. Mục Chung Nguyệt không thể tưởng tượng được cậu nhóc này đã trải qua những gì mà cả người lại bị bao phủ bởi những vết thương không thể chữa khỏi thế này. Nó còn cố hết sức mang về hai cánh hoa màu xanh đó.
“Tiểu Khô Lâu, lập khế ước với chị nhé.” Cô cúi về phía trước, đưa tay cho Tiểu Khô Lâu đang bị thương: “Thương tích nghiêm trọng như vậy, chỉ có không gian ngự thú của chị mới có thể giúp em bình phục nhanh chóng.”
Tiểu Khô Lâu nghe vậy co rúm người lại, từ từ cúi đầu xuống: "Két..."
Khế ước giữa con người và sinh vật siêu phàm kéo dài suốt đời, trong hầu hết trường hợp, chỉ khi một bên chết đi thì mới có thể giải trừ, còn không thì sẽ bị phản phệ nghiêm trọng, đối tượng lập khế ước đầu tiên còn quan trọng hơn.
Không ai không muốn lập khế ước với một sinh vật siêu phàm hệ bất tử có hình dạng đáng sợ, chưa kể nó chỉ là một Tiểu Khô Lâu thôi.
Trong tất cả những sinh vật siêu phàm, Tiểu Khô Lâu là loài yếu nhất trong các chủng tộc cấp thấp.
"Xin lỗi, chị mới chỉ vừa mới thức tỉnh, đột nhiên đề nghị lập khế ước với em thì hơi khó khăn?" Cô gái loài người mỉm cười, vẫn khăng khăng chìa tay ra với Tiểu Khô Lâu.
"Em đã cứu chị nên chị cũng muốn giúp em bình phục. Chúng ta đã là bạn tốt rồi phải không?" Không biết cậu nhóc có thể hiểu được bao nhiêu, Mục Chung Nguyệt cố thể hiện quyết tâm của mình: "Từ giờ chị muốn cùng em trưởng thành và trở nên mạnh mẽ hơn, cùng nhau trải nghiệm thế giới bên ngoài lâu đài, cùng nhau trải qua quãng đời còn lại... Em có sẵn lòng lập khế ước với chị không, Tiểu Khô Lâu?”
Tiểu Khô Lâu sững sờ, dùng đôi mắt trống rỗng nhìn cô gái loài người trước mặt, sương mù đen dần dần ngưng tụ thành hình giọt nước.
Đây là một người dù bị thương cũng không sợ hãi nó, ăn đồ ăn nó mang về, khi đề nghị lập khế ước cũng tôn trọng suy nghĩ của nó.
Đây chính là con người mà nó thích. Sao cô lại chán ghét những sinh vật hệ bất tử, chê bai chủng tộc thấp kém như nó được?
Cánh tay còn lại của Tiểu Khô Lâu lau đi những giọt nước mắt, bàn tay xương trắng trịnh trọng đặt vào tay cô gái loài người.
"Ken két!"
Khi Tiểu Khô Lâu gật đầu, hoa văn ngự yêu màu đen hiện lên trên mu bàn tay của Mục Chung Nguyệt sáng lên, và một hoa văn triệu hồi có hình dạng tương tự cũng xuất hiện ở lòng bàn chân của Tiểu Khô Lâu, luồng ánh sáng hoàn toàn bao bọc nó rồi biến mất.
Cùng lúc đó, Mục Chung Nguyệt cảm nhận được sự xuất hiện của Tiểu Khô Lâu trong không gian ngự thú. Những chiếc lá của cây cổ thụ rơi xuống và biến thành một quả cầu ánh sáng màu đen bao bọc lấy nó, một giao diện thao tác khá quen mắt hiện ra giữa không trung, hiển thị lập khế ước thú cưng.
[Tên]: Tiểu Khô Lâu
[Thuộc tính]: Hệ hắc ám, hệ bất tử
[Cấp chủng tộc]: Tinh nhuệ cấp thấp
[Giai đoạn trưởng thành]: Còn nhỏ
[Thiên phú cơ bản]: Tái tạo (Cấp D)
[Kỹ năng]: Công kích bằng gậy xương (cấp E)
Ngoài các thuộc tính cơ bản và cấp độ chủng tộc, còn có thông tin về giai đoạn tăng trưởng và kỹ năng, nhấp vào mục kỹ năng sẽ hiển thị cấp độ cụ thể và mô tả hiệu quả, nhưng toàn bộ sự chú ý của Mục Chung Nguyệt đặt hết vào giao diện hiển thị thông tin.
Chẳng trách cô cảm thấy cái cây cổ thụ trong không gian ngự thú vừa rồi trông quen quen, hơn nữa bảng điều khiển trước mặt cô...
Đây không phải là trò chơi di động khiến cô té nhào rồi xuyên vào thế giới khác sao?
Đúng vậy, giao diện đơn giản và dễ thương quen thuộc này, cũng như nhạc nền phát trong không gian ngự thú, chính là trò chơi làm nhiệm vụ hàng ngày "Câu chuyện nông trại yêu quái" mà Mục Chung Nguyệt thường làm nhiệm vụ hàng ngày mỗi khi rảnh rỗi trước khi xuyên không.
Mục Chung Nguyệt thành thạo mở giao diện chính và kho chứa vật phẩm. Có vẻ như các loại đạo cụ mà cô bỏ tiền mua đều không còn. Toàn bộ trang chủ trông giống như của người chơi ban đầu. Ưu điểm duy nhất là cô không cần hướng dẫn cách chơi vì đã quen các thao tác cơ bản.
Không gian ngự thú của cô dường như được ràng buộc một cách lạ lùng với hệ thống "Câu chuyện nông trại yêu quái". Giao diện trò chơi cho thấy ngoài cây thế giới mới mọc lên trong nông trại của cô, các thiết bị khác vẫn chưa được mở khóa. Tương tự trong không gian ngự thú của Mục Chung Nguyệt cũng chỉ có một cái cây cổ thụ trụi lá, nhưng không gian còn lại phía sau cây đại thụ lại rộng lớn ngút tầm mắt, đủ để xây dựng các cơ sở nuôi trồng khác trong trò chơi.
Ngự thú sư mới thức tỉnh chắc không có không gian ngự thú rộng lớn như vậy đâu nhỉ…?
Mục Chung Nguyệt nhớ lại những kiến thức liên quan. Không gian ngự thú sẽ ngày càng mở rộng, ở cấp độ của ngự thú sư mới thức tỉnh thì chỉ có kích thước khoảng mười mét vuông, đây chính là nguyên nhân một ngự thụ sư cấp thấp chỉ có thể lập khế ước với một sinh vật siêu phàm, vì không gian ngự thú không thể chứa được nhiều thú cưng khế ước.
Một số ngự thú sư có thiên phú đặc biệt có thể mở rộng không gian ngự thú. Cha của Mục Chung Nguyệt, ngự thú sư tài danh huyền thoại Mục Đồng đã "cải tiến không gian ngự thú", cho phép ông ta có thể lập khế ước gấp ba lần các ngự thú sư cùng cấp.
Nhưng khi cô thức tỉnh, Mục Chung Nguyệt nhận ra rằng mình có khả năng thiên phú tăng cường một thuộc tính là "Tăng cường thuộc tính hệ hắc ám", sự biến đổi trong không gian ngự thú chắc là do "Câu chuyện nông trại yêu quái".
Chẳng lẽ trò chơi đã hại cô giờ lại là thiên phú ngự thú thứ hai của cô?
Mục Chung Nguyệt nhìn Tiểu Khô Lâu lơ lửng trong quả cầu ánh sáng tối tăm, xem ra vết thương của nó sẽ phải mất một thời gian mới lành lại được.
Cô suy nghĩ một lúc rồi mở lại bảng điều khiển, quay lại giao diện chính. Chắc chắn, cô nhìn thấy khu vực duy nhất vẫn sáng ngoài biểu tượng cây thế giới – Thần Điện Linh Tuyền, thường được người chơi gọi là khu vực rút thẻ.
Cho dù trong nông trại vẫn không có gì nhưng trò chơi đã mở chức năng rút thẻ, vừa mở đã lừa được cô bỏ hơn nửa tiền lương vào trò chơi giải trí này. ( truyện trên app t.y.t )
Mục "Giọt nước Linh Tuyền" để tiến hành rút thẻ lúc này đang trống không, Mục Chung Nguyệt không tìm được nơi nào để kiếm tiền. Cô quay lại giao diện chính và tìm thấy một dấu chấm than màu vàng ở góc! Biểu tượng thanh nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ của người chơi mới: Khế ước thú cưng đầu tiên. (Đã hoàn thành√)]
Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ là ba giọt "Giọt nước Linh Tuyền". Mục Chung Nguyệt cuộn xuống và nhìn thấy một danh sách dài trên thanh nhiệm vụ, bao gồm xây dựng cơ sở đầu tiên, tiến hành cuộc thi đấu đầu tiên, v.v., phần thưởng cũng khá hào phóng. Sau đó, có những nhiệm vụ hàng ngày và nhiệm vụ thành tích mà cô đã quen thuộc. Xem ra giờ chỉ có cách duy nhất kiếm được giọt nước Linh Tuyền là hoàn thành nhiệm vụ.
Cô nhận điểm thưởng, sau đó quay trở lại Thần Điện Linh Tuyền, dùng giọt nước Linh Tuyền vừa lấy được để rút liên tiếp ba thẻ.
Hai thẻ đầu tiên đều phát ra ánh sáng trắng quen thuộc. Đến lần rút thứ ba, từ nơi rút thẻ có hình dáng linh tuyền cuối cùng cũng có những gợn sóng ánh sáng xanh. Sau đó, hai quả nhỏ có màu sắc khác nhau và một cuộn giấy cỡ lòng bàn tay xuất hiện trong tay Mục Chung Nguyệt.
Những thứ trong linh tuyền cũng không khác gì trò chơi di động. Trái cây có thể được sử dụng để tăng cường thể lực cho yêu tinh, và các cuộn giấy là sách kỹ năng dạy cho chúng các phép thuật khác nhau.
Nếu hệ thống trò chơi xem Tiểu Khô Lâu là yêu tinh khế ước đầu tiên, thì về mặt lý thuyết nó có thể sử dụng được những thứ này.
Mục Chung Nguyệt nhìn vào phần thông tin trên vật phẩm.
[Quả thể chất cấp thấp: Nhanh nhẹn]
[Có thể gia tăng sự nhanh nhẹn của thú cưng lập khế ước.]
[Quả thể chất cấp thấp: thể lực]
[Có thể gia tăng thể lực của thú cưng lập khế ước.]
[Sách kỹ năng cấp C: Ẩn hình]
[Thuộc tính: Hắc ám]
[Giới thiệu: Kỹ năng hệ hắc ám, sau khi học xong có thể hòa vào bóng tối, tăng tốc độ di chuyển.]
[Tình trạng: Có thể giảng dạy]
Mục Chung Nguyệt gật đầu, cảm thấy mình khá may mắn, kỹ năng đầu tiên rút được đã thuộc hệ hắc ám. Mặc dù không rõ cấp bậc kỹ năng được phân chia thế nào, nhưng kỹ năng cấp C cao hơn một cấp so với kỹ năng thiên phú của Tiểu Khô Lâu, điều này sẽ giúp nó mạnh mẽ hơn.
Lúc này, quả cầu ánh sáng tan đi, Tiểu Khô Lâu vững vàng rơi xuống đất, lớp sương đen bao phủ quanh nó đã mờ đi nhưng những khúc xương bị mất đã được thay thế.
Nó nhìn xuống bàn tay nguyên vẹn của mình, ngạc nhiên cử động các đốt ngón tay.
"Két, Két, Két!" (Không gian ngự thú thật lợi hại!)
Sau khi lập khế ước, Mục Chung Nguyệt có thể hiểu ý của Tiểu Khô Lâu từ những âm thanh phát ra. Cô mỉm cười đi về phía trước: "Tiếp theo còn có thứ lợi hại hơn!"