Khi Mục Chung Nguyệt tỉnh lại thì đã ba ngày trôi qua từ khi cô thoát khỏi lâu đài vong linh.

Cục xử lý bí cảnh của thành phố Trường Ninh đã tìm ra vị trí của âu đài vong linh từ sớm, nhưng không tìm thấy được lối vào bí cảnh. Mãi đến khi Mục Chung Nguyệt thoát ra từ bên trong, Cục mới có thể kiểm soát những sự cố bất ngờ xảy ra do sự xuất hiện của bí cảnh.

Người cứu Mục Chung Nguyệt đã đưa cô đến bệnh viện. Trên người cô không có nhiều vết thương bên ngoài, chỉ có những vết trầy xước và chất độc tê liệt do Thiểm Thực Giả để lại. Nghiêm trọng nhất là bộ não vừa mới thức tỉnh chưa được ổn định, bị ảnh hưởng vì rơi vào bí cảnh mà không có bất kỳ sự bảo hộ nào.

Bí cảnh vừa phủ xuống giống như một thế giới nhỏ thuộc một chiều không gian  độc lập với hiện thực. Mối liên hệ giữa cả hai tưởng như gần gũi nhưng lại bị bao phủ bởi vô số không gian biến dạng, dù thân thể có thể di chuyển an toàn thì cảm quan và nhận thức của bộ não cũng bị tổn thương rất lớn.

Nhưng tình huống của Mục Chung Nguyệt là một trường hợp đặc biệt, sau khi được chữa trị, bộ não của cô nhanh chóng ổn định như mặt biển tĩnh lặng, không chịu những chấn động khi xuyên qua bí cảnh, điều này khiến các bác sĩ đều kinh ngạc.

Sau khi xác nhận tình trạng sức khỏe của cô không còn đáng ngại, bệnh viện cũng liên hệ với Hiệp hội ngự thú sư, giúp cô đăng ký trở thành ngự thú sư thực tập.

Mỗi ngự thú sư mới thức tỉnh đều phải đăng ký với hiệp hội để lập hồ sơ, đồng thời bệnh viện còn gửi kèm báo cáo đánh giá về trình độ phát triển não bộ, không gian ngự thú và khả năng ngự thú.

Báo cáo của Mục Chung Nguyệt chỉ nói rằng thiên phú của ngự thú sư là "Tăng cường thuộc tính hắc ám", các giá trị phát triển trí não và không gian ngự thú đều trung bình, không chênh lệch lắm với ngự thú sư ở độ tuổi của cô. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Tất nhiên, cô chỉ biết được điều này sau khi tỉnh dậy.

Mục Chung Nguyệt đặt bản báo cáo kiểm tra sức khỏe của mình xuống, bên cạnh gối của cô là một số quyển sách hướng dẫn do Hiệp hội ngự thú sư gửi đến, mô tả ngắn gọn về khế ước thú cưng đầu tiên và những lưu ý khi sử dụng một số kỹ năng ngự thú thông thường.

Sau khi xuất viện, cô được cho về nhà, bác sĩ yêu cầu cô nghỉ ngơi thêm hai ngày rồi hãy ra ngoài.

Nhà này thuộc về cha cô, là đạo quán dưới quyền điều hành của Mục Đồng, một ngự thú sư huyền thoại ở thành phố Trường Ninh, nơi đó cũng là quê hương của ông ta. Nó có quy mô rất lớn, có thể chứa hơn một trăm người ở lại luyện tập, hơn nữa còn có địa điểm thi đấu có thể tổ chức các trận thi đấu chính thức.

Khi quay lại thành phố Trường Ninh, hầu hết thời gian Mục Đồng sống trong đạo quán này, và đây cũng trở thành "nhà" trong ấn tượng của Mục Chung Nguyệt và em gái Mục Ất Hạ.

Mặc dù đã ngủ mấy ngày, nhưng Mục Chung Nguyệt vẫn cảm thấy tinh thần uể oải, không muốn rời giường.

Cô sắp xếp lại những gì đã xảy ra trong hai ngày qua, cũng như những ký ức về Mục Chung Nguyệt trong đầu.

Cha mẹ đều là những ngự thú sư tài năng huyền thoại, nhưng cuộc sống mười bảy năm qua của cô ấy không hề êm ấm và suôn sẻ như người ngoài những tưởng.

Người mẹ yêu thương cô ấy đã biến mất khi Mục Chung Nguyệt lên tám tuổi, nghe kể bà đã gặp một sự cố ngoài ý muốn khi thám hiểm một bí cảnh nguy hiểm cấp S. Cuối cùng, mẹ cô không bao giờ quay lại nhưng ngự thú sư đi cùng bà lại mang về cô bé trông giống hệt cô ấy – là "em gái" Mục Ất Hạ của cô ấy.

Không ai biết Mục Ất Hạ ở đâu ra. Ngự thú sư đi cùng mẹ Mục Chung Nguyệt nói rằng cô bé là đứa con gái mà mẹ Mục Chung Nguyệt đã dùng cả tính mạng giải cứu và đưa ra khỏi bí cảnh. Tuy nhiên, Mục Chung Nguyệt từ khi sinh ra đến năm tám tuổi vẫn là công chúa nhỏ duy nhất được cha mẹ cưng chiều, làm sao chấp nhận một "cô em" sinh đôi từ trên trời rơi xuống?

Cha cô, Mục Đồng, đã chấp nhận ra sự tồn tại của Mục Ất Hạ và xem cô ta như con gái, nhưng Mục Chung Nguyệt lại không sao chấp nhận được. Cuộc sống của cô ấy bị đảo lộn sau khi Mục Ất Hạ xuất hiện. Người mẹ yêu quý của cô ấy không bao giờ quay lại nữa, nhưng cô ấy lại có thêm một "người em gái" trông giống cô đến mức có thể thay thế cô ấy trong mọi việc.

Còn cha cô Mục Đồng lại là một người đàn ông coi trọng tài năng và danh tiếng hơn việc chăm sóc con cái.

Chỉ những người đạt thành tích xứng đáng với hào quang của “con gái huyền thoại” mới đủ tư cách được xem là con gái của Mục Đồng. Để được cha chú ý và khen ngợi, cũng như để không bị Mục Ất Hạ thay thế hoàn toàn, Mục Chung Nguyệt đã cố gắng hết sức để giành được vô số “hạng nhất” cho đến khi không thể tỉnh lại nữa.

Tất cả mục đích sống của cô ấy trước giờ đều là trở thành một ngự thú sư huyền thoại. Nếu cô ấy không thể thức tỉnh khả năng ngự thú của mình, điều đó có nghĩa là Mục Chung Nguyệt sẽ sống cả đời như một người bình thường, điều này chắc chắn sẽ tước đi tất cả giá trị tồn tại của cô ấy. Đặc biệt là sau khi Mục Ất Hạ thức tỉnh trước cô ấy.

Đêm hôm đó, người mà Mục Chung Nguyệt hẹn gặp ở công viên nhỏ thật ra chính là em gái Mục Ất Hạ của mình. Nỗi hoảng sợ và lo lắng không thể thức tỉnh khiến cô gái mười bảy tuổi sụp đổ, cô ấy thậm chí bất chấp thể diện để hỏi thăm cô em gái đã thức tỉnh của mình. Nếu Mục Ất Hạ giống cô ấy như vậy thì sao Mục Ất Hạ trở thành ngự thú sư được còn Mục Chung Nguyệt lại chỉ là một người bình thường.

Không ngờ cuối cùng Mục Ất Hạ cũng không tới, nhưng Mục Chung Nguyệt lại gặp phải một bí cảnh ngàn năm hiếm có, tính mạng lâm nguy.

 ...Không, nếu cô không xuyên không thì Mục Chung Nguyệt ban đầu đã chết trong lâu đài vong linh.

Cô có thể tìm được lối thoát hoàn toàn là nhờ vào nỗ lực của Tiểu Khô Lâu, với tư cách là cô cả nhà họ Mục, thế hệ ngự thú sư thứ hai, Mục Chung Nguyệt sẽ không bao giờ lập khế ước với một chủng tộc tinh nhuệ cấp thấp như Tiểu Khô Lâu.

Hay nói đúng hơn nếu không có Tiểu Khô Lâu giúp đỡ, cô cũng không thể thức tỉnh thành một ngự thú sư?

Mục Chung Nguyệt thầm cảm thán, xem qua ký ức của người khác tựa như đang xem một bộ phim truyền hình dài tập.

Có tiếng gõ cửa loạn xạ, sau đó là tiếng khóa cửa mở ra. Mục Chung Nguyệt ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tiểu Khô Lâu của mình lộp cộp chạy vào, tay cầm một chiếc mâm lớn hơn bình thường.

Trên mâm là bữa sáng mà Tiểu Khô Lâu đã giúp cô lấy từ phòng ăn... giờ nên gọi là bữa trưa mới đúng. Đạo quán không có người phục vụ sinh hoạt hàng ngày cho mọi người. Huấn luyện viên của đạo quán quen Mục Chung Nguyệt nên giúp mang thức ăn cho cô trong mấy ngày nay, nhưng hôm nay Tiểu Khô Lâu xung phong nhận việc đó.

"Cảm ơn, Tiểu Khô Lâu." Mục Chung Nguyệt mỉm cười, ra hiệu cho Tiểu Khô Lâu đặt mâm thức ăn lên cái bàn cạnh giường ngủ, sau đó vỗ nhẹ đầu gối của mình.

Tiểu Khô Lâu vui vẻ nhảy lên giường, ngồi trong lòng của ngự thú sư, hài lòng được cô xoa đầu.

Hậu quả của việc rơi vào bí cảnh mà không có biện pháp bảo vệ vẫn để lại di chứng khiến Mục Chung Nguyệt mệt mỏi, cô quyết định tiếp tục nghỉ ngơi theo lời khuyên của bác sĩ, giống như bây giờ nằm trên giường ôm Tiểu Khô Lâu, lướt điện thoại đọc tin tức.

Nhưng giờ mới thấy mối quan hệ của nguyên chủ quá kém cỏi. Sau khi cô về nhà sau khi gặp chuyện lớn như vậy, ngoại trừ huấn luyện viên của đạo quán ghé thăm thì không có ai đến thăm cô nữa.

Cha cô, Mục Đồng đang tham dự một hội nghị nào đó ở ngoại thành, em gái Mục Ất Hạ của cô lại không thấy tăm hơi, trong trường cũng chỉ có một vài người quen thường nói chuyện mấy câu, một người bạn thân thiết cùng tuổi để tâm sự cũng không có.

Nhưng như vậy càng khiến Mục Chung Nguyệt thoải mái hơn nhiều, dù kế thừa ký ức ban đầu, cô cũng không thể cư xử giống như Mục Chung Nguyệt trước đây được nữa.

Trong lúc cô đang suy nghĩ lung tung thì trên điện thoại xuất hiện một tin tức khiến Mục Chung Nguyệt dừng lại.

“Tiểu Khô Lâu, em xem nè.” Mục Chung Nguyệt chọc vào trong ngực cậu nhóc: “Đã có tin về kết quả điều tra bí cảnh.”

"Két Két?" 

Bản tin này là kết luận điều tra sơ bộ về bí cảnh của lâu đài vong linh. Tên của lâu đài vong linh là do Mục Chung Nguyệt gọi. Tên chính thức do chính phủ đặt là "Dinh thự bá tước Tinh Long", là bí cảnh dạng di tích lịch sử vô cùng hiếm thấy.

Những tin tức được công bố cho công chúng không tiết lộ thông tin chi tiết về bí cảnh mà chỉ đề cập rằng đó có thể là nơi ở của "Bá tước Tinh Long" Ellen Mithdra nổi tiếng, cần chờ cục xử lý bí cảnh điều tra mới biết thêm thông tin.

Nội dung phía sau giới thiệu về cuộc đời và những truyền thuyết về bá tước Tinh Long. Mục Chung Nguyệt không lạ gì những tin tức này. Về cơ bản, hầu hết các học sinh trung học đều biết đến nhà quý tộc nước ngoài này, ở trang thứ ba của đề thi trung học môn “Lịch sử ngự thú sư” hiện đại có bức chân dung sơn dầu bán thân của nhân vật này.

Bá tước Tinh Long là một trong những ngự thú sư thức tỉnh đầu tiên cách đây 780 năm, vào thời đó, hiện tượng bí cảnh đã xuất hiện hơn hai trăm năm. Bí cảnh dung nhập đã làm thay đổi diện mạo ban đầu của trái đất, đồng thời cũng đưa đến những sinh vật siêu phàm mạnh mẽ và nguy hiểm. ( truyện trên app t.y.t )

Vào thời điểm đó, địa khu Hải Lạp bị chiếm đóng bởi một liên minh gồm các sinh vật siêu phàm thuộc bảy chủng tộc cấp cao hàng đầu. Loài người bị đẩy vào tình thế tuyệt vọng, đau khổ tột cùng. Chính Ellen Mithdra đã đưa ngự thú khế ước của mình, Ám Dạ Tinh Long lên đường, lần lượt đánh bại bảy kẻ đứng đầu, khôi phục lại hòa bình cho Hải Lạp.

Cuộc hành trình của họ thậm chí còn dẫn đến sự xuất hiện của "Yêu quái nguyên thủy”, được xem là nguồn gốc của tất cả các sinh vật siêu phàm. Sinh vật siêu phàm thần thoại đầu tiên đến hành tinh này, đã thừa nhận mối liên kết giữa con người và đồng loại của mình, đồng thời ban phước lành cho cả hai bên, đây là hình thức sơ khai của “khế ước” giữa con người và những sinh vật siêu phàm sau này.

Khi nói đến nguồn gốc của lịch sử ngự thú sư hiện đại, ngoài sự phát triển của không gian ngự thú và khả năng ngự thú, khế ước cũng là một phần rất quan trọng. Tên tuổi của bá tước Tinh Long và ngự thú khế ước của ông đã lan rộng khắp thế giới, đến nay vẫn được lưu truyền như một huyền thoại trong giới ngự thú sư.

Ở cuối bản tin có chiếu thêm một bức chân dung của bá tước, không phải là người đàn ông trung niên nghiêm túc trong sách giáo khoa mà là chân dung khi ông còn trẻ, trước khi bắt đầu chuyến hành trình phục hưng.

Chàng thanh niên trong bức chân dung có mái tóc vàng và đôi mắt xanh, trên mặt nở nụ cười hiền lành và vui vẻ, đôi mắt sáng như sao, tràn đầy ước mơ về tương lai, giống như một chàng trai dũng cảm trong một câu chuyện phiêu lưu, sắp bắt tay vào hành trình diệt rồng để giải cứu thế giới.

Mặc dù trong câu chuyện này, con rồng lại là ngự thú kết khế ước với chàng trai can đảm.

Mục Chung Nguyệt thích thú đọc bảng tin, không ngờ lâu đài vong linh có bối cảnh hoành tráng như vậy, nhưng lại không biết bí cảnh dinh thự bá tước có phải là di tích nguyên mẫu trong lịch sử hay chỉ là một loại không gian đặc biệt bị biến đổi bởi sức mạnh của bí cảnh.

Nhưng việc một di tích lịch sử ở Hải Lạp xuất hiện, có thể phủ xuống trong nội địa Đại Viêm cách xa hàng ngàn dặm đã giúp Mục Chung Nguyệt hiểu sâu hơn về tính “ngẫu nhiên” của hiện tượng bí cảnh.

Chắc là thấy cô đọc tin lâu quá, Tiểu Khô Lâu ngẩng đầu, dùng cánh tay xương của mình đụng vào cánh tay Mục Chung Nguyệt đang ôm nó.

"Két, Két, Két!" (Nhớ ăn uống đầy đủ nhé, ngự thú sư!)

"Cứ gọi tên chị là được." Mục Chung Nguyệt sờ vào nó, tuy rằng đầu của Tiểu Khô Lâu đụng vào khá cứng nhưng cảm giác rất đã tay.

 "...Két?" (... Chung Nguyệt?)

"Ừ." Mục Chung Nguyệt mỉm cười gật đầu, cảm thấy tiếng Két lần này nghe êm tai hơn rất nhiều.

“Nói đến đây, chúng ta cũng nên đặt cho Tiểu Khô Lâu một cái tên phải không nào?” Mục Chung Nguyệt sờ cằm suy nghĩ.

Nhớ lại nhóm chiến binh Bài Nha Binh chẳng mấy thông minh trong bí cảnh, Mục Chung Nguyệt càng thêm chắc chắn quyết định của mình. Tiểu Khô Lâu thông minh nhà cô nhất định phải có một cái tên riêng để phân biệt với đồng loại.

Cô nhìn nhóc con trong lòng mình: “Tiểu Khô Lâu có thích cái tên nào không?”

Một mảng mảnh sương đen trào ra từ hốc mắt trống rỗng của Tiểu Khô Lâu, tụ lại thành một dấu chấm than nhỏ giữa không trung. Nó giơ lên ​​điện thoại di động của Mục Chung Nguyệt. Trên màn hình là bức chân dung của Bá tước Tinh Long Ellen Mithdra lúc còn trẻ .

"Két!" (Em muốn cái này!)

Tiểu Khô Lâu đứng dậy, vờ như chỉnh lại cổ áo đàng hoàng, sau đó đeo thanh kiếm không tồn tại vào thắt lưng và thực hiện tư thế giống như người trong bức chân dung.

Mục Chung Nguyệt không nhịn được phì cười. Nó bắt chước giống y như đúc, như một phiên bản thu nhỏ của Bá tước Tinh Long khi biến thành một bộ xương.

 “Vậy chị gọi em là Ellen nhé.” Mục Chung Nguyệt đồng ý: “Hy vọng giữa chúng ta cũng sẽ có sự ràng buộc sâu sắc như Bá Tước Tinh Long cùng Ám Dạ Tinh Long, Ellen.”  

"Két!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play