Bàng Quang nói câu “Khó mà đánh giá” với ý chỉ hai kẻ thiên tài là Ngô Dư Cương và Lư Duyệt.
Ngay cả một người ngoài cuộc như anh cũng có thể nhận ra từ lời kể ngắn gọn của Lâm Gia Phàm rằng sự việc này chẳng hề đơn giản. Ấy vậy mà hai người kia lại không hề thấy có gì là sai cả?
Trên đời này, bất cứ thứ gì liên quan đến cờ bạc, làm gì có chuyện thắng chắc? Thắng lúc ban đầu cũng chỉ là mồi nhử để kéo con mồi sa sâu vào cạm bẫy mà thôi.
“Vậy bây giờ các anh đang nghi ngờ Trình Nghi Nam có liên quan đến câu lạc bộ tổ chức đấu ngầm và cá cược này?” Bàng Quang vừa nói vừa gãi cằm: “Em thấy ban đầu Trình Nghi Nam đối với người anh em Ngô Dư Cương này cũng khá thật lòng. Biết việc mình làm không chính đáng, nên không muốn kéo anh ta xuống bùn. Vậy mà Ngô Dư Cương lại cứ thích tự đi tìm rắc rối. Cuối cùng, không chỉ để Trình Nghi Nam ngủ với bạn gái của mình, anh ta còn bị kéo vào vũng lầy này.”
Nếu Trình Nghi Nam không xảy ra chuyện, có lẽ Ngô Dư Cương đã thua đến cháy túi trong câu lạc bộ này rồi.
Lâm Gia Phàm không bình luận gì thêm, chỉ tiếp tục: “Về phần Phạm Sĩ Hiệp, đúng là anh ta có động cơ giết người, nhưng vào đêm xảy ra án mạng, anh ta có chứng cứ ngoại phạm. Phan Sướng ở Bắc Kinh đã lấy được đoạn băng ghi hình từ phòng gym cá nhân của anh ta.
Sau đó, tôi còn làm việc với cảnh sát giao thông để xác minh biển số xe mà Phạm Sĩ Hiệp cung cấp. Kết quả cho thấy anh ta chỉ vừa lái xe xuống cao tốc Tân Thị vào sáng hôm qua, tức ngày thứ ba sau vụ án.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT