Do chủ đề khá nhạy cảm, Lâm Gia Phàm không tiếp tục hỏi thêm tại chỗ, mà đưa tất cả mọi người về đồn cảnh sát.
Về phần hơn một ngàn tám trăm người còn lại ở câu lạc bộ, cảnh sát không thể giam giữ hết. Cuối cùng, họ chỉ ghi lại thông tin cá nhân thực tế của từng người, sau đó tạm thời để họ rời đi.
Giữa lúc này, sự cố bất ngờ với Ngô Dư Cương khiến La Tịnh Dao chẳng còn tâm trí để quay về nghỉ ngơi.
Do cần bảo vệ chiếc máy chủ vừa thu từ câu lạc bộ, Bàng Quang chủ động ngồi ghế sau với máy chủ nên La Tịnh Dao buộc phải ngồi ở ghế phụ phía trước.
Trên đường đi, vẻ mặt La Tịnh Dao lộ rõ sự do dự, dường như có điều muốn nói nhưng cuối cùng lại nhịn xuống.
Khi xe dừng trước đèn đỏ, Lâm Gia Phàm chậm rãi tấp chiếc Jeep vào lề. Anh liếc qua gương mặt bên cạnh, cất giọng như vô tình: “Trông có vẻ sưng hơn lúc trước. Nếu không muốn phiền phức đến bệnh viện, cô có thể về cục, để bác sĩ ở phòng y tế xử lý qua trước được không?”
Đúng lúc như buồn ngủ gặp chiếu manh, La Tịnh Dao nhẹ nhàng cầm túi chườm đá sắp tan thành nước, khẽ gật đầu: “Vậy làm phiền cảnh sát Lâm rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play