Nhìn thấy vẻ mặt vừa buồn cười vừa không dám lắm miệng của Bàng Quang và Quách Chấn ở ghế sau, Lâm Gia Phàm nhẹ nhàng xoay vô lăng một vòng, khóe môi khẽ nhếch lên, giọng điệu như đang trêu đùa: “Dường như huấn luyện viên La có chút hiểu lầm về cách chúng tôi tiến hành thẩm vấn.”
“Thẩm vấn là để kiểm soát tâm lý của nghi phạm, chứ không phải mấy chiêu trò bên lề này.”
La Tịnh Dao khẽ chớp mắt, gương mặt tỏ vẻ vô tội, phản bác ngay lập tức: “Lời này của cảnh sát Lâm có phần phiến diện rồi đấy. Dựa theo sở thích của nghi phạm để tiếp cận, gãi đúng chỗ ngứa, chẳng phải cũng là một cách nắm bắt tâm lý sao? Tôi cứ nghĩ cảnh sát Lâm sẽ thích những con đường tắt như vậy, hóa ra là tôi nghĩ nhầm rồi.”
Cô dừng một chút, rồi bồi thêm bằng giọng điệu đầy hàm ý: “Ái chà, chẳng lẽ ngay cả thân hình của cảnh sát Lâm cũng không đạt tiêu chuẩn của Eric?”
Câu nói mỉa mai ấy khiến không khí trong xe trở nên đặc biệt thú vị. Thế nhưng, Lâm Gia Phàm vẫn giữ thái độ bình tĩnh, giọng điệu đều đều: “Nếu huấn luyện viên La hiểu rõ tâm lý của Lưu Phẩm Sâm đến thế, chắc hẳn cô cũng đoán được nguyên nhân cái chết của Trình Nghi Nam rồi nhỉ?”
Câu hỏi bất ngờ ấy khiến La Tịnh Dao im bặt. Cô tựa người ra sau ghế, đưa tay nghịch quai túi tập thể hình một cách lơ đễnh.
Trong lúc chờ đèn đỏ, Lâm Gia Phàm tranh thủ nghiêng đầu nhìn thoáng qua cô. Nửa bên mặt còn lành lặn của La Tịnh Dao lộ ra làn da trắng nõn mịn màng, đường nét ngũ quan hài hòa đến mức hoàn hảo. Khuôn mặt thỉnh thoảng thoáng nét ngây thơ ấy hoàn toàn đối lập với cơ thể săn chắc mạnh mẽ ẩn dưới lớp quần áo của cô, khó mà liên tưởng được cả hai đều thuộc về cùng một người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT