Cuối cùng, ngay cả Thẩm Dịch Hoa chậm chạp cũng cảm thấy có gì đó không ổn. Sao đàn anh lại áp sát lên người mình như thể sắp ngủ đến nơi? Thẩm Dịch Hoa đành đẩy nhẹ Thư Tử Ngạn, lắp bắp nói: “…Đàn… đàn anh… anh… anh bán em đi còn hơn!” Nói đến cuối câu, cậu càng cảm thấy tủi thân, ngước lên nhìn Thư Tử Ngạn với đôi mắt đẫm lệ.
Thư Tử Ngạn đành lấy khăn tay lau nước mắt cho cậu, rồi tháo dây an toàn ra, nói: “Sao em vẫn dễ bị trêu thế nhỉ, đàn anh có phải sói dữ đâu, chẳng lẽ sẽ ăn em sao?”
Nói xong, anh lại véo má Thẩm Dịch Hoa: “Mặt gầy đến mức sắp không còn thịt để véo nữa rồi, gầy thêm chút nữa là đàn anh chẳng còn gì để véo đâu, nên vì phúc lợi của anh, hôm nay anh mời cơm.”
Thẩm Dịch Hoa chớp chớp đôi mắt ươn ướt: “Thật sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT