Khi đến nhà của Thẩm Dịch Hoa, Thư Tử Ngạn ấn chuông rất lâu, cuối cùng cửa mới mở ra một khe nhỏ. Một đôi mắt to tròn ló ra từ sau cánh cửa, thấy Thư Tử Ngạn, Thẩm Dịch Hoa giật mình, rụt đầu lại rồi “rầm” một tiếng đóng cửa lại.
Thư Tử Ngạn đành phải tiếp tục bấm chuông, vừa bám vào cửa, vừa nhẫn nhịn cơn đau phía sau, giọng nói như muốn làm nũng: “Hoa Hoa, mở cửa đi mà. Hôm nay anh chạy đi chạy lại hai lần, mỏi chân quá…” Dừng một chút, anh ghé sát vào cửa, nhỏ giọng nói, như đang than thở: “Cả mông cũng đau nữa…”
Quả nhiên bên trong có tiếng động, như thể cậu đang phân vân có nên mở cửa hay không.
Thư Tử Ngạn tiếp tục giả vờ đáng thương: “Hoa Hoa… anh đứng không vững nữa rồi… chân mềm nhũn hết rồi…”
Không bao lâu sau, Thẩm Dịch Hoa đỏ mặt mở cửa, đứng trước mặt Thư Tử Ngạn, bối rối vặn vẹo ngón tay.
Thư Tử Ngạn mỉm cười, bước tới ôm lấy tiểu bạch thỏ đang xấu hổ, nhẹ nhàng hôn lên đôi tai đỏ ửng của cậu: “Hoa Hoa, anh thích em từ lâu rồi, từ lúc em tự giới thiệu năm nhất. Em có thể chấp nhận anh không?”
Thực ra Thẩm Dịch Hoa cũng không phải không có ý với đàn anh, nhưng cậu vốn là người kín đáo, không dễ dàng nói ra. Đàn anh luôn rất chăm sóc cậu, hồi năm nhất còn ở trường, anh thường xuyên đưa cậu đi ăn. Sau khi tốt nghiệp, anh cũng thường quay lại thăm cậu. Mặc dù đôi lúc hơi quá đáng, thích trêu cậu bối rối...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT